Ánh trăng bị mây đen che phủ rơi xuống từ ngoài cửa sổ, trong ánh trăng mờ ảo có thể nhìn thấy khuôn mặt tinh xảo tái nhợt của nhân ngư, Thanh Trường Dạ đối mặt Siren một lúc, hắn bỗng nói: "Em thông minh hơn tôi tưởng."
Siren vô tội nhìn hắn.
"Hiện tại còn lại 3 thợ săn, nếu như em nguỵ trang thành 1 người trong số họ, em phải giết thêm một người, cứ thế, mỗi ngày em sẽ giết 2 người, rõ ràng không khớp với quy tắc trò chơi của chính em." Thanh Trường Dạ rũ mắt: "Lúc trước tôi không hiểu, vì sao em rời khỏi tinh hạm, mà trên hạm lại không thiếu một thợ săn nào. Dựa vào tình huống hiện tại, em có thể nguỵ trang thành người, vậy thì cũng có thể khiến người chết cải trang thành người sống, hoặc là trên chiếc thuyền này còn có những nhân ngư khác. Cho dù thế nào, ban đầu cũng không có 7 người sống, nói cách khác --"
Thanh Trường Dạ thừa dịp Siren nghe hắn nói mà phát động dị năng. Lượng thời gian đếm không hết từ nhân ngư vọt sang. Hắn đã ở thế bất lợi, hắn không chỉ khó đoán ra được nhân ngư là ai, mà thậm chí cũng không biết đối mặt mình có phải là người sống không. Lần trước hắn lấy Siren 7 triệu năm, nếu như lấy nhiều hơn chút nữa...
【Đừng tốn sức nữa, A Dạ.】Trong đầu Thanh Trường Dạ truyền đến giọng nói như của hải yêu:【Thời gian của ta rất nhiều, sau khi gặp em thì gần như vô tận rồi, em lấy không nổi đâu.】
"Vô tận?"
Nhận thấy vẻ mặt Siren không thay đổi, Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-sao-choi/276079/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.