Ngày tốt kéo dài không lâu.
Hôm nay, trên quẻ cho thấy có miệng lưỡi thịphi.
Ta nhìn một vòng quanh Nguyệt Thú Các cũng không thấy có ai đến tranh chấp miệng lưỡi với ta. Buổi trưa, ta đang chuẩn bị ăn cơm, hôm nay có món tôm kho tộ mà ta thích nhất.
“Ôi, Quy Mỹ nhân thật là có lộc ăn.”
Một phu nhân ăn mặc lộng lẫy sang trọng xông vào.
Nói là xông vào,
chính là vì mấy tiểu nha đầu trong cung của ta đều bị đẩy sang một bên, quỳ hết trên mặt đất. Đây là người tranh chấp miệng lưỡi với ta sao?
“Mỹ nhân, đây là Linh Tần nương nương.” Mai Chu ở bên cạnh nói nhỏvào tai ta.
“Ta biết rồi.”
Ta xua tay: “Linh
Tần nương nương cũng muốn ăn món tôm kho tộnày sao?”
Linh Tần hiển nhiên không đoán được ta sẽ hỏi câu này, nàng ta sửng sốt một lát rồi tức giận hơn: “Quy Mỹ nhân, tại sao ngươi thấy ta lại không hành lễ?”
Hành lễ?
Rùa đen ngàn tuổi như ta lại hành lễ với người phàm trần?
Sợ rằng sẽ tổn thọ mất.
Trên đời này người có thể nhận được đại lễ của ta không nhiều lắm, Hoàng thượng xem như là một người.
Vì dù sao ta cũng nhận ân huệ của hắn.
Nghĩ như vậy, ta cảm thấy chỉ cần mình không tranh chấp với nàng ta thì miệng lưỡi thị phi này hẳn là sẽ được xóa bỏ.
Ta dứt khoát không để ý đến nàng ta, gắp một miếng tôm kho tộ cho vào trong miệng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-rua-den-tien-cung-roi/2897349/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.