Lúc lâu sauđó, Thôi Lợi từ phòng khách đi ra, dọc theo hành lang gấp khúc rồi quẹotrái, nhưng hắn không có tâm tình thưởng thức cảnh đẹp trên đường đi.
Đột nhiên, một người nào đó lao ra, khiến hắn vội vàng tránh sang một bên.
Mắt hắn vừa nhìn thấy người này, đã la lên.
“Mục huynh đệ!”
Hắn kịp thời túm được thân hình lảo đảo kia, nhìn thấy sắc mặt hắn ta đỏ hồng, hơithở dồn dập, trên người toát ra sự tà mị, tình trạng này chính là —–
“Buông.”
Giọng nóikhàn khàn khiến cho Thôi Lợi giật mình, xuyên qua lớp quần áo, hắn cóthể cảm nhận được thân nhiệt của người này đang vô cùng nóng bức, theolý thuyết, người này võ công cao cường, lại ở trên địa bàn của mình, như thế nào lại bị người khác chơi thế này. Nghĩ lại, chỉ có tên yêu nghiệt có đôi mắt hai màu kia mà thôi, sắc mặt hắn trở nên đen hơn, tựa nhưsắt hơn, có thể nói đen và cứng tới cực điểm, chỉ hận không thể cắnngười trước mặt, hắn ôm người trước mặt vào trong lồng ngực mình.
“Ta mang ngươi đi kỹ viện.”
May mắn làgặp được hắn, nếu bị người khác nhìn thấy thì còn đâu đại danh của Mụcđại đường chủ nữa, ắt hẳn là hắn ta cũng không muốn người khác nhìn thấy bộ dạng của mình lúc này, hiện tại việc cấp bách là, mau tìm chổ dậplửa cho hắn ta.
Mục CảnhThiên không ngừng thở hổn hển, nhưng mà, giờ phút này hắn đang bị tácdụng của dược bào mòn cơ thể, hận không thể giết chết tiểu muội mình,nàng báo thù sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-phu-quan/2384579/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.