Tiếng kêu sợ hãi không ngừng vang lên.
Mái tóc màu hồng bồng bềnh như ngọn lửa yêu dị, ánh mắt màu đỏ như thiêu đốt, ánh mắt màu tím lại thần bí sâu thẳm.
Kia khôngphải là người, hắn tựa như là một yêu quái mang theo hơi thở tà ác, tuyrằng hắn có khuôn mặt tinh xảo và hình dáng của một con người.
Bốn phía đều vọng ra tiếng kêu sợ hãi, bạch y nhân lúc nãy vừa lên tiếng nhìn Hoàng thượng và Hoàng hậu hỏi —–
“Không biết Hoàng hậu nương nương có vừa lòng với lễ vật này không?”
Hoàng hậuđang cùng Kiền hoàng ngồi trên đài cao, ánh mắt xinh đẹp không còn kinhngạc nữa mà tràn ngập hưng phấn và kích động khi như khi nhìn thấy kìtrân dị bảo trên thế gian.
Mái tóc hồng như ngọn lửa nơi địa ngục phấp phới trên khuôn mặt tinh xảo, không từngữ nào được thốt ra thành tiếng, thần bí nói không nên lời, nhưng cũngthật hài hòa hấp dẫn mọi người.
Thật là kỳ trân dị bảo hiếm có trên thế gian này.
“Thật khá”
Hoàng hậuthật bị lôi cuốn, tự đáy lòng vô cùng tán thưởng, đây là lễ vật của biểu đệ nàng, biểu đệ ấy chưa bao giờ làm nàng thất vọng.
Nàng đứng bên cạnh Kiền hoàng phía trên xa xa nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tinh xảo kia.
Nàng không biết trong lòng vị Đế vương bên cạnh mình đang cuồng nộ.
Tốt, khen cho Long Diệc Hân!
Lần này ngươi hí lộng trẫm bằng một nam nhân!
“Tiều Thiên, ta đã xuất hiện, bây giờ chúng ta có thể đi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-phu-quan/2384466/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.