Minh Nguyệtnhìn Mục Cảnh Thiên cầu xin, từ khi hắn đến đây, các cô nương trong VũNguyệt Lâu đều chuyển sang vây quanh hắn, không muốn tiếp khách, nếu cứnhư vậy, Vũ Nguyệt Lâu này của bọn họ sẽ nhanh chóng đóng cửa.
Câu dẫn?
Mục Cảnh Thiên có chút dở khóc dở cười, nàng nói giống như xem hắn là hạng người dâm tiện sao???
Hắn nào cócâu dẫn các cô nương đó, hắn lấy tâm bình thường của mình đối đãi vớicác nàng, chẳng qua vì hắn rất ôn nhu, có lòng thương hương tiếc ngọc,nhưng đây là bản tính của hắn mà, hơn nữa hắn là nam nhi nên phải chechở cho các tiểu mỹ nhân, tại sao nói là hắn câu dẫn a?
“Minh Nguyệt, là ta thương hương tiếc ngọc một chút, như vậy cũng sai hay sao?”
Thanh âm vô cùng ủy khuất, làm cho Minh Nguyệt xém chút nữa là gật đầu nói “không có sai”, nhưng cố nén nhịn xuống.
“Thuộc hạ hy vọng Đường chủ yên lặng ở trong phòng, như vậy sẽ là tốt nhất rồi”
Các cô nương không thấy được mặt của hắn tự nhiên sẽ không bị ảnh hưởng, sẽ chăm chỉ mà làm việc, nàng cũng không phải hao tốn hiều tâm tư.
Ở trong phòng yên lặng???
Mục Cảnh Thiên sửng sốt một chút, hắn là một đại nam nhân, ở yên lặng trong phòng làm gì, thêu hoa sao?!
Hắn cười lộra hàm răng trắng bóng, bên ngoài là một rừng các cô gái xinh đep, hắnlà một lãng tử đa tình ôn nhu làm sao có thể ở yên trong phòng cho được?
Không nghingờ gì, hắn không có khả năng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-phu-quan/2384442/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.