Ngọc Phi Yên ngủ rất ngon, cảm giác lúc này không khí vô cùng ấm áp, nàng tựa nhưđang áp mình vào một chiếc gối rất ấm áp, thoải mái, độ cứng vừa phải,nhưng mà hình như còn có tiếng tim đập…
Oái? Tiếng tim đập?
Ánh mắttrong trẻo nhìn chằm chằm lồng ngực trắng như tuyết gần trong gang tấc,chỗ tiếp xúc của hai má nàng rất bóng loáng, khiến nàng biết được đâykhông phải là gối ôm, mà là một người, mà người này chính là tướng côngnhà nàng. Nhớ tới tối hôm qua triền miên, mặt nàng phút chốc nóng lên,đột nhiên cười, ngồi dậy khỏi cái nơi ấm áp thoải mái kia.
“Ngươi, ngươi như thế nào lại ngủ ở đây?”
Nàng thật rất tò mò, không hiểu sao mình và hắn lại đồng giường cộng chẩm a?!
Điều nàythật khó tin, tuy rằng vợ chồng đồng giường cộng chẩm là chuyện bìnhthường, nhưng mà bọn họ chưa bao giờ như hôm nay, số lần chuyện này cóthể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng sau khi hoan ái xong thì tắm rửarồi ngủ khác giường, lần này sao lại như vậy?
“Là nàng nói không ngại chia một nửa giường cho ta”
Tiếng nói vô cùng ôn nhuận nhưng lại mang theo ý đùa cợt, tựa thân vào giường, ánhmắt Long Diệc Hân mĩm cười thưởng thức nét thẹn thùng của nàng. Khả Nhân tinh linh sinh động của hắn, ánh mắt long lanh như hồ nước mùa thu nàycủa nàng đã hấp dẫn hắn, nhưng khi đó nàng còn quá nhỏ. Hiện tại, nànglà Phi Yên nữ thần y, nhưng ánh mắt này vẫn không thay đổi, con ngươiphóng ra hàng ngàn ánh sáng rực rỡ kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-phu-quan/2384432/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.