Hai thân ảnh, một xanh một trắng, mau lẹ như gió xuyên qua rừng thúy trúc, bỗng nhiên trở nên mập mờ như sương khói.
Ở trước mộtcái sơn động do thiên nhiên tạo thành, người áo xanh phút chốc dừng lại. Theo sau, người áo trắng cũng đứng trước sơn động, mắt sáng như đuốcnhìn về phía thân người thon dài của người áo xanh.
“Ngươi vì cái gì đến nơi đây?”
Âm thanh thanh nhã lộ ra nghi hoặc, đứa nhỏ này không giống với người thường, lúc này lại dẫn hắn tới nơi này nhằm mục đích gì?
Người áoxanh lấy tay chậm rãi tháo mũ sa xuống, trên khuôn mặt tuấn tú khônghiện lên bất cứ biểu tình nào, hiện tại giống như là một khối băng đượctạc thành một khuôn mặt hoàn mỹ, nhưng lạnh thấu lòng người. Đôi mắtphượng sâu như biển, mang theo lốc xoáy, đem tất cả sự tình cuốn vàotrong đó, quỷ dị, kỳ bí khôn lường.
Bỗng nhiên,trên khuôn mặt lạnh như băng ấy, hiện ra nụ cười như một bông hoa nởtrong nháy mắt, tựa như hoa Tuyết Liên ngàn năm mới nở trên băng sơn,sắc trắng hòa lẫn sắc xanh, tươi đẹp mộc mạc, lãnh mà không mị, lạnhlùng xen lẫn nồng ấm, nhưng ánh mắt vẫn mang ba phần tà.
Ánh mắt nâumê hoặc của Huyền U hiện lên ba phần trầm luân, ý thức lúc này trở nênyếu ớt, bỗng cảm thấy một luồng khí thơm dày đặc kỳ dị đem chính hắnnhốt vào trong đó, không biết là hương thơm của loại hoa nào, đến khihoàn hồn, hắn vẫn giãy không ra, hắn phát ra nội lực đánh vào, vô thanhvô tức, ngay sau đó, một cỗ ngoại lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-phu-quan/2384394/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.