Tinh đấu hi, chung cổ hiết, liêm ngoại hiểu oanh trăng tàn (pótay.com)
Từng cơn gió nhẹ thoảng qua, lá trúc che phủ, màn đêm tràn ngập ma mỵ.
Bên trongphòng, ánh sáng của dạ minh châu phát ra sáng rực, lan tỏa khắp nơi,Long Diệc Hân một mình đứng bên cửa sổ, toàn thân bao phủ một mảnh nhưmây, mông lung trong phòng, gió đêm phất phơ, sợi tóc nhẹ nhàng bay lêntrông rất huyền ảo.
Hắn đứng ở nơi đó đã lâu, dáng người rất cao nhìn ra thúy trúc qua cửa sổ, cho tới bây giờ hắn vẫn kiên nhẫn cùng Kiền Hoàng chi chiến (sorry, mình để nguyên từ convert vì không tìm được từ thuần Việt để thay, Kiền Hoàng muốn LDH vào triều làm việc, LDH lại không đồng ý, hai anh cứ như vậy từ rất lâu rồi)một thời gian rất dài. Nhiều năm như vậy đãqua, nhưng người đó vẫn không buông tha ý định của mình, người đó đã sửdụng rất nhiều kỹ xảo nhưng hắn vẫn không chú ý tới, hắn cho rằng đó chỉ là những trò chơi nho nhỏ rất nhàm chán, nên những lúc thích hợp lạiphản kích một chút để gia tăng tình thú. Nhiều năm trước đây, trong lòng bọn họ đểu có điểm cố kỵ nhưng thực vẫn chưa xảy ra mâu thuẩn lớn gì.
Mấy thángtrước tứ hôn, người đó buộc hắn vào cung, có lẽ vì chuyện đó mà vẫn đang còn cười thầm vì từ trước đến nay đó là lần duy nhất mà hắn ta thắngđược. Chuyện ở Túy Hồng Lâu, hắn đã sử dụng thế lực của quan phủ, việcnày khiến người đó có thể quang minh chính đại khởi binh vấn tội hắn,nhưng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-phu-quan/2384370/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.