Long DiệcHân nhìn chăm chú thê tử đang hôn mê trên giường, thần sắc hắn nhưthường, nhưng bên trong hương lạnh dâng lên mạnh mẽ, nội tâm hắn phậpphồng lo âu.
Không biếtqua bao lâu, thiên hạ trên giường rốt cục cũng có động tĩnh, hàng micong đẹp rung rinh, một đôi mắt long lanh chậm rãi mở ra, ánh mắt mêmang chuyển sang thanh linh khi nhìn thấy người đang quấy rầy giấc ngủcủa nàng.
“Tướng công?”
Hắn như thếnào lại ở nơi này, không phải đang ở trong phòng nghị sự sao?, nàng nhớrõ mình khi vừa mới ra khỏi phòng nghị sự liền cảm thấy đầu choáng váng, mắt hoa, chớp mắt trước mặt biến thành màu tối đen rồi cái gì cũngkhông biết.
Nhìn nàngbởi vì mới vừa tỉnh ngủ mà khuôn mặt hồng hào, đôi mắt mập mờ, quần áomỏng dính trên người lộ ra đường cong hấp dẫn mê người, Long Diệc Hân áp chế cảm xúc trong lòng, thầm than mình thật bất đắc dĩ phải cố kìm nénnhư vậy. Thê tử hắn a, vì sao lại hồ đồ như thế này?!
“Nguyệt sự của nàng trễ bao lâu rồi?”
“Nguyệt sự a?”
Nàng nghiêng đầu tự hỏi, mới vừa tỉnh ngủ nên đầu còn chưa thanh tỉnh, “Đại khái đãmuộn có tám ngày. . . Chín ngày, vẫn là nửa tháng?, Không rõ ràng lắm.”
Bỗng nhiên,dường như là nghĩ ra được điều gì, mọi thắc mắc còn đang trong lòng đềubị dọa biến mất hết, nàng nhanh chóng đặt tay lên chính cổ tay mình, sau đó vẻ mặt khiếp sợ nhìn chằm chằm bụng mình, giống như nơi đó đột nhiên hiện ra một quái vật.
Thật lâu sau, nàng ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-phu-quan/2384367/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.