Ngọc Phi Yên giương đôi mắt trong suốt nhìn chằm chằm người đang đội mũ sa đen kia,tướng công nhà nàng thật biết cách kích thích tinh thần hưng phấn củangười khác, mà nàng bẩm sinh lại vô cùng thích những người như vậy, chonên, tuy rằng nàng luôn muốn thoát khỏi cái lồng giam ở Phi Long Sơnnày, nhưng đối với Long Diệc Hân nàng lại không nỡ. Từ nhỏ đến lớn, hắnchính là người đặc biệt nhất mà nàng gặp đưuợc, hắn cũng bẩm sinh cótính thích khiêu chiến cho nên từ đó nàng đối với hắn sinh ra một loạitình cảm đặc biệt – lưu luyến. Nàng không ngu ngốc, nàng biết tình cảmđặc biệt bỗng nhiên phát sinh kia là loại tình cảm gì, nhưng so với tựdo của nàng thì nó chỉ kém một chút mà thôi.
“Tướng côngyêu dấu, nếu không có việc gì, vợ có thể làm hồng hạnh vượt tường mộtlần được không?”, giọng nói ngịch ngợm, đôi mắt đẹp cũng ánh lên néttrêu ghẹo tinh ngịch, dù sao cũng vô sự, nàng có thể lại trêu ghẹo tướng công nhà nàng nữa, nàng thật cảm thấy không có chút mệt mỏi nào khi làm như thế.
Nàng chính là người dám nghĩ dám nói!
Mọi ngườitrong phòng tiếp khách đều hiểu rõ cá tính của nàng, nhưng câu nói nàycủa nàng khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc, mà Long Diệc Hốt cũnghoàn toàn ngây người ra, đệ muội của hắn thật đặc biệt khiến hắn khôngkhỏi tò mò.
Thật hiếmkhi Long Diệc Hân quay về hỏi nàng, “Ngươi thật sự muốn làm như vậy?”,xem ra mấy ngày nay nàng đúng là buồn rất thê thảm rồi.
“Đúng đúng”, Ngọc phi yên gật đầu lia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-phu-quan/2384353/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.