Chờ cho Ngọc Phi Yên và Vân Tranh đi khỏi, từ trên một tán cây um tùm cách chòi nghỉ mát không đến mười bước hạ xuống hai người. Hạ xuống không một tiếngđộng nào, gấu áo cũng không vương bụi.
“Chủ tử, ta cảm thấy chúng ta như đang rình trộm.” – Nam tử trông lông bông vẻ mặt khổ sở.
“Ta ở đâytrước.” – Nam tử mang mũ sa giọng nói nhẹ nhàng không thay đổi. Là cácnàng không phát hiện ra hắn ở đây, hắn còn chưa tìm các nàng hỏi tộiquấy rầy thanh tĩnh của hắn, sao có thể nói hắn “rình trộm”?
“Ồ” – Nam tử lông bông đáp nhẹ một tiếng, trong lòng hơi lo lắng…….Tranh nhi mong là không sao, kẻo Tiểu Phi Yên sẽ gặp rắc rối. Ôi! Bây giờ trong lòng chủtử đang nghĩ gì, hắn một chút cũng không hiểu được.
“Vậy, thếMạc kỳ chủ thì tính sao giờ?” – Hắn gảy tay chỉ về phía Mạc Lục trongchòi nghỉ mát, chủ tử có mặc kệ nàng thế nào, nàng dù sao vẫn là sư muội của chủ tử.
“Tự mình chuốc lấy.” – Lời còn chưa dứt, người đã chẳng thấy đâu.
“Đi rồisao?” – Nháy nháy mắt, nam tử lông bông cười toe toét, phủi phủi môngrồi cũng co cẳng chạy theo. Về phần cái người đang ở trong chòi nghỉ mát kia, kệ nàng ở đó nghỉ ngơi một chút đi, sớm muộn gì cũng sẽ có ngườiphát hiện, hắn cũng nên đi làm tròn trách nhiệm của một huynh trưởng.”
Trời hành còn tránh được, nhưng tự mình chuốc lấy, haha, tự mình chịu đựng đi.
**************************
Ngay trongngày phát sinh sự việc ở chòi nghỉ mát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-phu-quan/2384286/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.