Trúc Uyển.
“Sư huynh, vì sao không đem nữ tử kia giao cho Thư Trì?” – Mạc Lục giận dữ, dám động tới sư huynh nàng, không thể tha thứ!
“Không quan trọng.” – Long Diệc Hân mặt không chút biến đổi.
“Là vầy làvầy, Diệc Hân lông tóc không sao, không cần phải đem Thanh Nhi giao choThư Trì mà.” – Mục Cảnh Thiên vội vàng phụ họa.
“Mục CảnhThiên, ngươi nói gì vậy? Lông tóc không sao? Chẳng may sư huynh bị nàngta đâm bị thương thì làm sao giờ?” – Hai tròng mắt Mạc Lục tóe lửa.
“Haha…Mạc kỳ chủ hình như đang nghi ngờ khả năng của khôi thủ.” – Mục Cảnh Thiên cười trộm.
“Ngươi!” –Lửa giận trong mắt Mạc Lục càng dữ dội – “Ta vốn không có ý đó. Ngươiđừng nghĩ ta không biết ngươi lấy việc công làm chuyện tư, xú nha đầukia nếu là nha hoàn của muội muội ngươi, biết đâu vụ ám sát này cũng cóphần ngươi trong đó.”
“Mạc kỳchủ.” – Mục Cảnh Thiên nhìn nàng như cười như không – “Đừng nói nhữngđiều vô căn cứ, không cẩn thận nhóm lửa tự thiêu đấy.”
“Ngươi…”
“Được rồi.” – Long Diệc Hân mày kiếm khẽ nhếch, đây là dấu hiệu cho thấy hắn đã mấtkiên nhẫn – “Chuyện này không được nhắc lại, các ngươi về hết đi.”
Mạc Lục dù không cam lòng, nhưng cũng đành bỏ cuộc, giận dữ trừng mắt lườm Mục Cảnh Thiên một cái, dẫn đầu rời đi.
Tiêu TrácNhiên và Thư Trì từ đầu đến cuối không hề lên tiếng cũng rất ăn ý đứngdậy rời đi, dù sao bọn họ chủ yếu là đến xem kịch, giờ hết diễn rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-phu-quan/2384280/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.