Vừa đến PhiLong Sơn, Ngọc Phi Yên liền tìm tới nhà Nhã Long Tiêu Trác Nhiên. NhưngDu Du không có nhà, Tiêu Trác Nhiên không thèm để ý tới nàng, cho nênnàng đành chia tay Nha Nha, cô bé này đã chiếm được trái tim của nàng.
“Nha nha,cha con hình như không chào đón ta.” – Từ xa liếc mắt nhìn Tiêu TrácNhiên mặt trầm như nước, Ngọc Phi Yên đi đến bên Nha Nha nói. Ngụy quântử bắt đầu biến sắc rồi.
Nha Nha lénliếc nhìn cha một cái, vội vàng nhìn sang chỗ khác, nói thật, dù cha rất thương nàng, nhưng nàng vẫn sợ ông không lý do. Nha Nha nàng đây khôngsợ trời không sợ đất, chỉ sợ mỗi mình cha thôi.
“Đúng vậy, sắc mặt phụ thân thật dọa người.” – Nói xong không tự chủ được mà đem thân hình bé nhỏ chui vào lòng Ngọc Phi Yên.
Động tác của con gái lọt cả vào mắt Tiêu Trác Nhiên, sắc mặt hắn càng khó nhìn. Hắnkhông rõ, ma nữ này đã làm ma pháp gì với vợ con hắn, Du Du và Nha Nhađều tin tưởng nàng vô cùng, làm cho hắn làm chồng làm cha còn đâu là mặt mũi?
Vốn nghĩ không bao giờ…gặp lại ma nữ này nữa, không ngờ bây giờ nàng lại nhơn nhơn chạy lên núi, lòng còn khó chịu.
“Này! Tiêuđại ca, huynh hôm nay sắc mặt không tốt nhỉ, có muốn ta chẩn bệnh chútkhông? Nể tình Du Du và Nha Nha, tiền khám bệnh ta sẽ tính rẻ cho.” –Ngọc Phi Yên không sợ chết vuốt râu hùm.
“Đa tạ,nhưng mà tại hạ không ốm không đau, không dám phí công y tôn ra taychẩn.” –
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-phu-quan/2384255/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.