"Đồ nhi, ngươi đã đến rồi?"
Đồ...đồ nhi?
Tống Dật thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu.
Dục mỹ nhân đột nhiên đứng dậy, đi về phía nàng, trong nháy mắt kia, Tống Dật cảm giác được gió lạnh gầm thét —— không xong rồi, tên hỗn đản này là tới tìm nàng để tính sổ!
Lưu Dục cười như xuân phong ấm áp, cách Tống Dật một trượng có hơn thì dừng lại, vươn tay ra, "Đồ nhi, thấy vi sư, còn không qua chào hỏi?"
Tất cả mọi người ở đây đều choáng váng, hai đại cung nữ bừng tỉnh đại ngộ, khó trách tiểu công tử này có họa kỹ lợi hại như vậy, thì ra sư thừa là Họa Cốt tiên sinh, mà vị Họa Cốt tiên sinh này thực sự hơi trẻ.
Tống Dật da đầu tê dại, trái tim co rụt, thấy nụ cười kia của Lưu Dục, mạng nhỏ cảm giác đã chết một nửa, "Ta...đại khái là đi nhầm chỗ." Dứt lời muốn chạy, ánh mắt Lưu Dục tối sầm lại, rõ ràng cách xa như vậy, nhưng đảo mắt liền xách sau cổ Tống Dật.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Tự Cừ Mục cũng tóm lấy cổ tay Lưu Dục.
Lưu Dục lãnh lệ đảo mắt qua, a, đây lại là dã nam nhân nàng thông đồng ở đâu nữa, dám ra tay với chính cung? Cũng không nhìn xem thân phận mình! Cổ tay Lưu Dục cong lại, Tống Dật bị xoay một vòng, ngã thẳng vào ngực hắn, mà cổ tay của hắn cũng thuận lợi tuột ra khỏi móng vuốt của Tự Cừ Mục.
Tự Cừ Mục ngẩn người, có chút không thể tin được biến chuyển này.
Võ Uy công chúa đi tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-pho/1805912/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.