Có thể đi theo Tư Lệ Giáo Úy, tất nhiên bản lĩnh của Tào Mạt sẽ không tệ, dựa vào những tiếng động này hắn có thể kết luận kẻ này không phải cao thủ giống như trong tưởng tượng của bọn họ, nhảy từ trên xà nhà xuống mà cũng vụng về như vậy, xem ra thân thủ vừa đạt chuẩn tiểu mao tặc. Nhưng hắn cũng phát hiện, dù thủ đoạn của hái hoa tặc khá vụng về, nhưng lại bình tĩnh thong thả, không có một chút khí tức bỉ ổi vô sỉ của hái hoa tặc, ngược lại hắn ngửi ra một chút mùi vị tao nhã.
Ngay cả mê hương tên này dùng cũng có mùi tươi mát, có tác dụng an thần, hóa ra là một kẻ tặc thanh cao.
Có lẽ bởi vì hắn là thư sinh ngây ngô, trước khi sự sợ hãi tan thành mây khói, Tào Mạt đã nghĩ sẽ dùng tay không để bắt hái hoa tặc, để cho tên mãng phu Triệu Trọng Dương kia chống mắt lên nhìn hắn.
Ngọn đèn mơ hồ phát sáng, hắn cảm nhận rõ ràng có người tới gần, một cỗ hàn khí chui vào lỗ mũi. Chỉ cần cách không quá một thước, tuyệt đối không làm khó dễ hắn, càng có cơ hội bắt được người kia. Tào Mạt ngưng thần yên lặng nghe, chuẩn bị thời cơ hành động, đột nhiên nghe được một giọng nói bên tai.
“Xấu.”
Cái này là đang nói hắn sao?
Thân là mỹ nam tử của Tư Lệ đài đứng sau Dự vương, Tào Mạt cảm thấy trái tim yếu ớt của hắn chưa từng chịu đả kích lớn đến như vậy. Thực sự là vũ nhục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-pho-2/2107253/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.