Lí lịch ngăn nắp lượng lệ của Dư Ngữ Nhu có bao nhiêu công sức của Dư Linh?
Dư Linh không biết là những chuyện đó đáng lẽ cô không cần làm, cô xem hết thảy chỉ là tình thân...
"Hình như từ khi sinh ra, tôi đã là một sự tồn tại vì chị ấy rồi. Anh có biết đó là cảm thế nào không Lục Việt? Đó là cả cuộc đời, nhân sinh của anh đều tồn tại vì người khác, và anh phải tiếp tục duy trì tình trạng như vậy, vì cuộc đời mỹ mãn của người ta, anh cần không ngừng dâng hiến."
Đồng Linh nhìn thẳng vào Lục Việt, nhẹ giọng nói: "Tôi rất muốn trở thành chị ấy."
Lục Việt chấn động, anh chưa từng cảm thấy thân cận với Đồng Linh như lúc này, anh với tay, ôm cô vào lồng ngực, "Tôi giúp cô."
"Tôi sẽ giúp cô trở thành Dư Ngữ Nhu." Lục Việt xem diễn mà thấy vô cùng đồng cảm, tràn đầy lòng thương cảm với Dư Linh.
Đồng Linh dựa đầu vào hõm vai Lục Việt, "Tôi biết anh là bạn của chị ấy, còn tôi thì có tài khoản của chị, tôi đã xem hết tin nhắn giữa hai người rồi. Tôi biết phải làm thế nào để bắt chước chị ấy nói chuyện với anh, nhưng tôi không muốn làm thế."
"Không biết tại sao mà ngày từ lần đầu gặp anh, tôi đã không muốn lừa anh rồi."
"Tôi kém xa so với chị ấy, lại còn là kẻ tiểu nhân ích kỉ xấu xa đê tiện. Tôi chỉ là một kẻ ăn trộm cuộc đời của người khác thôi..."
"Đừng nói như vậy!" Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-noi-doi/3465293/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.