Editor: trang bubble ^^   
"Vương Gia ngồi ở bên cạnh chờ ta một lát." Vạn di nương không nhìn hắn, vẫn chuyên chú đồ gốm trên tay. Nàng là di nương trong phủ của hắn, nhưng nàng chưa bao giờ chịu tự xưng là di nương. Tuyên Nguyên Hải hi vọng nàng là chính thê, nhưng mà thân phận của nàng là tồn tại không thấy được ánh sáng, chỉ có thể là di nương. 
Ở trong lòng Tuyên Nguyên Hải, giọng nói kia khác nào tiếng trời, hắn si mê nàng, chỉ cần là trên người nàng hắn đều si mê. Song, loại phong thái Tiên Nhân thướt tha này của Vạn di nương thì nam nhân nào thấy cũng sẽ không dời mắt nổi. Đó không phải chỉ là trên dung mạo, càng là phong cách không màng danh lợi cả người làm cho người ta muốn ngừng mà không được. 
Hắn cười cười, an vị ở bên cạnh nàng, nhìn chằm chằm đôi tay tràn đầy bùn đất men màu của nàng. Ngón tay như hành xanh, loáng thoáng thấy được trắng đầy ở trong chất bẩn, khiến người muốn hôn. 
Hầu kết khô khốc của Tuyên Nguyên Hải hoạt động mấy cái, "Ngày mai chính là sinh nhật Trăn Trăn, lại đang chuẩn bị quà tặng cho Trăn Trăn à?" 
Vạn di nương cười nhạt xong, "Không, ta đã chuẩn bị xong của Trăn Trăn rồi. Đây chuẩn bị cho Vương Gia, cái bây giờ là luyện tập một chút." 
"Bổn vương?" Tuyên Nguyên Hải không thể tin tưởng, cảm xúc trong lòng càng thêm phức tạp. Đây là lần đầu tiên trong bốn năm qua nghe nói nàng muốn tặng quà cho hắn. Hắn nuôi nhốt nàng giống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-nhu-hoa/2070861/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.