Editor: trang bubble ^
Thuyền đi được năm ngày, Thẩm Họa càng dám xác định thuyền này cũng không phải đi đường biển, mà là đang trên sông lớn. Thuyền hàng từng ngừng ở mấy bến tàu, đồ ăn của những kẻ xấu kia đưa tới cũng từ bánh rán hành phương bắc dần dần biến thành có khẩu vị Giang Nam, bánh vừng ngọt quét mật ong, rải lên vừng trắng.
Lúc này Tiểu Kỳ Lân đang cầm miếng bánh vừng này mất hứng đấy, "Tiểu mẫu thân, Dục Ca Nhi không muốn ăn bánh vừng, Dục Ca Nhi muốn ăn bánh bao thịt, bánh bao thịt thật to."
Thật ra thì Thẩm Họa cũng xuống nuốt vô vị nhạt nhẽo, sờ sờ đầu Dục Ca Nhi, chỉ có thể cười dụ dỗ nói, "Con ăn xong nó trước, ngày mai đi, ta nói một chút cho người xấu đưa cơm, xem một chút có thể cải thiện thức ăn cho chúng ta hay không?"
Dục Ca Nhi vừa nghe mắt cũng tỏa sáng, hai ba lần nuốt xong bánh vừng, bèn bắt đầu nhảy nhảy nhót nhót truy đuổi về phía lỗ nhỏ tỏa sáng bóng trời chiều, tuyệt đối không biết tình cảnh bây giờ của bọn họ nguy hiểm cỡ nào, hình như có tiểu mẫu thân ở đây, nên cậu nhóc cái gì cũng không sợ.
Buổi tối, lúc hai người ôm ngủ, Dục Ca Nhi còn vỗ cánh tay tiểu mẫu thân, len lén nói ngày hôm qua nằm mơ thấy phụ thân đạp mây lành bảy màu tới cứu bọn họ. Lúc này, Thẩm Họa lại chỉ có thể nhàn nhạt ừ một tiếng, tán gẫu với cậu, ngây ngô ở trong khoang thuyền nho nhỏ này, trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-nhu-hoa/2070844/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.