Editor: trang bubble 
Hôm sau, sáng sớm Tiêu Tĩnh Dư đã tới Kỳ Lân cư, thường ngày bởi vì Tiểu Kỳ Lân thích làm ầm ĩ, buổi sáng thông thường thì Thẩm Họa ngủ không yên ổn, hiện giờ tuy cậu nhóc không ở nhà, nhưng lại tới một Dư tỷ tỷ.  
Thẩm Họa bị Mộc Quỳ khẽ gọi đại tiểu thư tới, lông mi dài mềm mại của nàng rung rung, một đôi mắt sáng mang theo hơi nước mông lung chậm rãi mở ra, còn có bảy tám phần mờ mịt lười biếng. Nàng ngồi dậy, nhìn chằm chằm bức tranh chân dung treo trên tường xa xa bàng hoàng một lúc, mới vừa tỉnh táo thêm một chút, lúc chợt quay đầu nhìn Mộc Quỳ bưng chậu nước tới, hỏi: "Còn chưa có thư nhà của Tiêu tướng quân sao, lúc này cũng bao nhiêu ngày rồi?" 
Mộc Quỳ ngửa mặt lên trời suy nghĩ một chút, nghiêm túc tách đầu ngón tay tính số ngày, cuối cùng trả lời: "Đã gần nửa tháng rồi." 
Lần trước đã nói gần nửa tháng. 
"Là có mười chín ngày không có thư nhà tới rồi." Một lúc lâu, Thẩm Họa lẩm bẩm một câu. 
Mộc Quỳ phản ứng kịp cười khúc khích, vắt khô khăn mặt đưa cho biểu tiểu thư, cười híp mắt nói: "Tiểu thư là nhớ tướng quân chúng ta thôi, ngày cũng tra rõ ràng như vậy." 
Thẩm Họa bị Mộc Quỳ nhạo báng không phải một lần, lần này nàng lại sững sờ. Đúng vậy, làm sao nàng lại tra ngày rõ ràng như thế? Nhất định là mưa dầm thấm đất, thời gian cậu nhóc ở đây cả ngày lẩm bẩm không thấy phụ thân. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-nhu-hoa/2070842/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.