Hầu Gia và Thế tử sắp trở về, trong phủ từ trên xuống dưới đã sớm làm đủ chuẩn bị, Trần thị dĩ nhiên là nhớ nhung trượng phu thật lâu không về nhà, dẫn theo con dâu Hoàng thị và cả đám vú già ở cửa nội viện đón hai người. 
Nhưng hôm nay thấy mặt mày Trần thị trang điểm tỉ mỉ, mặc áo đơn hoa văn hình mây Như Ý lụa hoa nhũ vàng bạc mới chế, nửa người dưới váy hoa văn tơ mỏng nếp gấp mờ, đồ trang sức là một bộ trâm bạc dẹp khảm nạm mã não đỏ sậm trân châu đen tròn. Tuy rằng dung mạo Trần thị không tính là thượng thừa, cũng là đoan trang, những năm này lại bởi vì Tiêu Cảnh Chu thương yêu, ngược lại không thấy nếp nhăn xuất hiện trên mặt lắm. 
Từ lúc đứng ở cửa nội viện, Trần thị đã mấy lần vuốt tóc mai, nâng rồi lại đỡ đồ trang sức không hề nghiêng lệch chút nào kia, trên mặt khó nén khẩn trương và vui sướng. Nhưng dù sao bà cũng là nữ chủ nhân của Hầu phủ, bóng lưng đứng ở nơi đó ngược lại cố làm ra dáng vẻ trầm ổn trang trọng. 
Sau lưng, tuy là cả đám ma ma nha hoàn không thấy biểu hiện trên mặt phu nhân, đáy lòng cũng là sáng tỏ, e ngại hai vị chủ tử không dám châu đầu ghé tai nói nhỏ, dĩ nhiên là biết tâm tình của phu nhân Hầu phủ, tuổi phu nhân gần bốn mươi, chính là độ tuổi như sói như hổ, nhớ nhung trượng phu đã không gặp ba tháng cũng là chuyện thường tình của con người. 
Trần thị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-nhu-hoa/2070814/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.