Chú Hà là người đầu tiên biết phòng em bé chưa thể sử dụng. Ông tiếc nuối cất mấy con thú bông vào tủ, cẩn thận nhét quần áo của em bé vào các túi chân không để tránh bám bụi.
“Trứng cũng tốt mà nhỉ? Ấp ra nhãi con là được, không biết vỏ trứng có cần lau chùi gì không… Hay hôm nào thử đi hỏi Ngu tiên sinh một câu, không chừng còn phải quan lau lớp bên ngoài gì gì đó…”
Trì Yến Hành sau khi biết Ngu Tố mang bầu trứng thì cho phép cậu lười biếng nửa ngày trên giường vỏ sò dưới đáy hồ.
Bể bơi giờ không hẳn là bể bơi nữa rồi. Gạch men sứ ban đầu được ốp lại thành đá cẩm thạch, đáy nước cũng nuôi vài loại cây thủy sinh, tái hiện lại môi trường bên dưới đáy biển.
Ngu Tố ở khu “biệt thự” nhỏ này vui vẻ quên trời đất, nhàm chán còn xoa xoa cái bụng nổi trên mặt nước.
Chơi được có hai lần đành phải dừng lại vì chú Hà hai lần nhìn thấy thì hai lần phải dùng thuốc trợ tim, tưởng rằng cậu người cá này không hề chăm sóc tốt cho cái thai.
Tháng ngày thần tiên chưa kéo dài được bao lâu thì Giản Nhiêu Không đưa Ôn Biệt thăm, bác sĩ Ôn nghe xong tình hình sinh hoạt của chú cá mang bầu này thì đưa ra vài đề nghị.
“Phải hoạt động nhiều lên, hoạt động nhiều mới có lợi cho việc hấp thụ dinh dưỡng, để em trai Tiểu Ngu và cục cưng đều khỏe mạnh.”
Trì Yến Hành kiên nhẫn lắng nghe, ngày hôm sau đi làm dẫn theo cả cá nhỏ nhà mình đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-ngu-hoa-omega-tan-tat/1656698/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.