“Cá nấu ớt băm, cá kho ngũ sắc, cá thái lát…”
“Cá kho niêu, cá om dưa, đầu cá om ăn chung với bánh bột ngô…”
Quản gia mặt không biến sắc giới thiệu món ăn, chờ tới khi người/cá đều an tĩnh ngẩng lên nhìn ông mới mỉm cười: “Thưa các vị tiên sinh và nữ sĩ, chúng ta nếm thử chứ ạ?”
Trái tim lạnh lẽo của Trì Bỉnh được sưởi ấm, còn đốt pháo hoa ăn mừng.
Lão Hà một năm vài trăm vạn, đáng tiền!
Trì Yến Hành cũng biết tình huống hiện tại kì lạ thế nào, chủ động đứng dậy múc món cá hầm ớt rực rỡ nhất đặt trang trọng giữa bàn ăn cho gia trưởng, mở miệng nói: “Hôm nay thật sự vừa khéo, cháu và Tiểu Ngư đều có chuyện muốn thưa với cha Ngư Ngư và mẹ Ngư Ngư ạ.”
Ngu Tố trợn mắt.
Ai cơ?
Cha mẹ của ai? Cái bệnh ăn nói linh tinh của Trì Yến Hành sao lại tái phát vào lúc này cơ chứ?
Bạch Hồi cũng ngẩn người, sau đó không chút sơ hở mỉm cười nhận chén canh của Trì Yến Hành.
Ngu Diễm lạch cạch đặt tay lên bàn, Trì Yến Hành cũng đưa một bát canh vào tay ông.
Chủ tịch Trì ngẩng lên, tuy có chút kì lạ nhưng không sao, chỉ cảm thấy móng tay vị thông gia đẹp mã này hơi dài mà thôi.
Còn có chút sắc nhọn.
Chủ tịch Trì mắc chứng cưỡng bách nghĩ ngay tới cái bấm móng tay nạm đá quý vài chục vạn để trên xe, lặng lẽ đưa cho vị này cũng coi như giảm bớt chút xấu hổ.
A Ninh thừa dịp Trì Yến Hành tiếp đãi người lớn bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-ngu-hoa-omega-tan-tat/1656689/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.