Đuôi to quẫy nước qua lại, Ngu Tố đưa quần nhỏ được nửa ngày rồi không thấy người kia phản ứng gì thì ngẩng đầu lên hỏi: “Anh sao thế? Sao lại ngẩn người?”
Trì Yến Hành khó lắm mới mở miệng: “Không sao…”
Ngu Tố à một tiếng: “Em biết đuôi cá của em đẹp, nhưng không cần phải nhìn đến ngu cả người thế đâu…”
Trì Yến Hành: “…”
Trong tay anh vẫn đang cầm quần lót nhỏ của Ngu Tố. Cái này hay mặt nạ rong biển lăn lóc dưới chân, không biết thứ nào kích thích hơn…
Anh nghĩ ngợi rồi treo quần lên ban công, mở một lọ mặt nạ rong biển ra.
Ngu Tố duỗi tay: “Đưa em đi, chờ chăm chút tốt sẽ cho anh sờ.”
Trì Yến Hành không đưa ngay mà dùng giọng thương lượng nói: “Tôi có thể giúp em đắp không? Hứa sẽ không làm em đau.”
Ngu Tố choáng váng: “Ủa không phải chỉ muốn sờ đuôi hả?”
Sờ một cái và xoa lên xuống là khác nhau hoàn toàn nhé?
Trì Yến Hành, đồ Alpha này sao lại cho cậu một điều kiện ương ngạnh thế này?
“…Trình tự phức tạp lắm, thôi để tự em làm đi.” Ngu Tố từ chối.
Ai ngờ Trì Yến Hành đáp: “Vậy em đắp mặt trước còn tôi đắp mặt sau nhé? Mặt sau thao tác không tiện.”
Nghe thì ổn đấy, nhưng tại sao Ngu Tố lại thấy sai sai.
Cậu chần chừ: “Ừm… Không đúng lắm nhỉ?”
“Sao lại không đúng? Tôi chỉ muốn giúp cá nhỏ của tôi chăm sóc cái đuôi, không thân mật với em cũng không ép em có nhãi con, em yên tâm.” Trì Yến Hành tỏ vẻ nghiêm túc.
Ngu Tố nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-ngu-hoa-omega-tan-tat/1656667/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.