Hồi trước Thích Niên cũng từng nuôi chó, nhưng chưa từng nuôi chó của nam thần bao giờ.
Trên weibo, có fan hỏi cô: "Đại Đại, Đại Đại, cảm giác nuôi chó của nam thần là gì?"
Cảm giác gì?
Thích Niên cúi đầu nhìn Thất Bảo nằm bên chân mình, kẻ mà đang đè hai chân trước lên khúc xương và gặm ngon lành.
Nhất thời không trả lời được...
Mỗi sáng sớm, cô đều dẫn Thất Bảo đi dạo đúng giờ, đi đâu cũng được, nhưng nhất định phải tới tiệm cơm nó thường đi, mua cho nó một cái bánh bao hấp. Đến cửa tiệm, Thất Bảo sẽ dừng lại, ngoan ngoãn tự ngậm dây dẫn của mình rồi ngồi xổm ở dưới tán cây to, vẫy vẫy đuôi đợi lấy bánh bao khỏi lồng hấp.
Lần đầu tiên Thích Niên dẫn Thất Bảo đến mua bánh bao, ông chủ cứ nhìn chằm chằm đánh giá cô hồi lâu, lúc đưa bánh bao hấp cho cô thì hỏi: "Cô là bạn gái của giáo sư Kỷ à?"
Tay Thích Niên run lên, tiền lẻ rơi đầy đất, hai tai đỏ bừng lắc lắc đầu.
Ông chủ nhanh tay lấy một lồng sủi cảo ra rồi quay đầu hất cằm, chỉ chỉ Thất Bảo đang ngồi xổm đợi cô: "Cô đừng ỷ tôi đây già rồi nhá, con chó nhà giáo sư Kỷ độc nhất vô nhị trong một trăm dặm quanh đây, tôi quen nó lắm. Phải không hả Thất Bảo?"
Thất Bảo rung rung lỗ tai, "gâu" một tiếng.
Ông chủ lập tức đắc ý liếc nhìn cô, vui vẻ hát một tiểu khúc rồi đi múc sữa đậu nành cho khách.
Thích Niên nhìn Thất Bảo lè lưỡi ngồi xa xa như đang cười, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-nghi-tu/77219/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.