Lỗ tai Thích Niên rất mẫn cảm, Lưu Hạ chỉ cần thổi một hơi vào tai là cô đã run lên rồi. Huống chi là...bị anh ngậm vành tai.
Rõ ràng cả người đều nóng ran, nhưng Thích Niên lại lạnh run.
"Ngứa..." Cô lầm bầm, hơi thở dồn dập.
"Ừ." Kỷ Ngôn Tín đáp lời, nhưng dường như cũng không hoàn toàn nghe lọt tai.
Cánh tay của Kỷ Ngôn Tín áp sát sau lưng Thích Niên khẽ kéo cô vào lồng ngực, người anh lại nghiêng về trước, đặt cô trên tay lái. Tư thế không mấy thoải mái... nói chính xác hơn, thì thật sự không được tự nhiên.
Lưng Thích Niên bị cấn hơi đau.
Cô mờ mịt nhìn Kỷ Ngôn Tín đột nhiên dừng lại, đầu óc nhão như bột hoàn toàn không thể suy nghĩ được gì. Kỷ Ngôn Tín thấy vẻ mặt ngơ ngác ấy thì cụng nhẹ đầu vào trán cô, khẽ cười rộ lên, giải thích: "Có người..."
Lúc này Thích Niên mới thận trọng quay đầu nhìn ra ngoài cửa xe.
Có một chiếc Porsche đang sáng đèn dừng bên cạnh xe của Kỷ Ngôn Tín, xuyên qua cửa sổ còn có thể nghe thấy tiếng nói chuyện của người phụ nữ đứng ở đầu xe.
Hơi quen quen.
Thích Niên mượn đèn xe Porsche để quan sát tỉ mỉ người phụ nữ đang quay xe, sau đó quýnh đến nỗi run cả da đầu.
Tuy trong khoa luôn nói có một giáo sư sống ở cư xá này, nhưng Thích Niên dọn qua đây gần một học kì rồi, đây vẫn là lần đầu tiên bắt gặp, không hiểu sao cũng có chút chột dạ.
Kỷ Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-nghi-tu/2505093/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.