Kỷ Ngôn Tín cố gắng nhấn mạnh hai chữ "thẳng thắn" và "cân nhắc", thấy cô vẫn mơ màng, anh gõ nhẹ tay lên bàn hai cái để gọi cô hoàn hồn: "Em đang học nghiên cứu sinh tại đại học Z, tôi là giáo sư đương nhiệm của đại học Z, ngoại trừ nguyên nhân chủ quan thì những nguyên nhân khách quan này cũng không thể xem nhẹ."
Giọng điệu của anh hiền hòa trở lại: "Thích Niên, những điều này, em từng suy nghĩ đến chưa?"
Thích Niên há to miệng muốn nói chuyện, nhưng lời đến bên miệng rồi thì cô lại quên mất mình muốn nói cái gì. Thầy trò yêu nhau là chuyện từ xưa đến nay khó tiếp nhận, nhưng bây giờ chuyện này đã không còn bị thành kiến như Dương Quá và Tiểu Long Nữ năm xưa. Cô không phải là sinh viên của viện hóa sinh, cũng không phải là sinh viên mà Kỷ Ngôn Tín trực tiếp giảng dạy. Là một người trưởng thành sớm, độc lập về kinh tế, cho nên cô chưa bao giờ cảm thấy đây là trở ngại.
Cô lắc đầu, hơi phiền muộn, giọng nói nặng trĩu: "Thầy lo lắng ư?"
Kỷ Ngôn Tín cười khẽ: "Không phải lo lắng, điều kiện bên ngoài chưa bao giờ là nhân tố ảnh hưởng đến quyết định của tôi. Chỉ là tôi muốn em biết rõ quan hệ lợi và hại trong chuyện này, nếu như yêu đương, quan hệ của chúng ta không thể công khai, ít nhất là trước khi em tốt nghiệp. Đối với em sẽ có chút uất ức đấy."
Dứt lời, anh nhìn Thích Niên cúi đầu không nói lời nào. Đây là lần đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-nghi-tu/2505085/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.