Một câu trả lời lập lờ nước đôi "hình như phải" làm cho Thích Niên bị mẹ Thích tra hỏi về "bạn trai" thêm nửa tiếng.
Ví dụ như, mẹ Thích hỏi: "Cậu ta bao nhiêu tuổi?"
Thích Niên cố gắng nhớ lại: "Hình như là hai mươi tám."
Mẹ Thích cười "ha ha": "Ngay cả bạn trai bao nhiêu tuổi con cũng không biết, vậy mà dám qua lại với cậu ta à?"
Thích Niên lập tức đổi giọng: "Hai mươi tám! Con chắc chắn."
Mẹ Thích hớp một ngụm trà lài, lạnh lùng liếc cô: "Mẹ thích ít hơn bốn tuổi."
Thích Niên cúi đầu nhìn chằm chằm dép lê tai thỏ, không nói gì.
"Hai mươi tám tuổi hẳn là có công ăn việc làm đàng hoàng rồi, cậu ta đang làm nghề gì?"
Nói là giáo sư? Không được, không thể trả lời như vậy. Cô còn chưa tốt nghiệp, đoán chừng chuyện thầy trò yêu đương sẽ làm mẹ Thích sợ mất.
"Làm thí nghiệm ạ..." Thích Niên cẩn thận quan sát sắc mặt của mẹ, thấy bà nhăn mày thì lập tức bổ sung: "Hạ Hạ và Lý Việt đều biết, còn rất quen thân."
Lông mày vừa nhíu lại của mẹ Thích hơi giãn ra, âm thầm cân nhắc. Đều quen với Lưu Hạ và Lý Việt, vậy nhân phẩm của người nọ chắc cũng không tệ. Lại là làm thí nghiệm, không biết có nguy hiểm gì không...
"Nhà cậu ta ở đâu?"
"Ở Kỳ Thừa ạ..." Thích Niên ho nhẹ một tiếng, lại giả bộ không biết rõ, bổ sung một câu: "Ngay gần cư xá đấy, con chưa tới lần nào."
Mẹ Thích hài lòng, hơi gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-nghi-tu/2505064/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.