Gần trong gang tấc.
Không phải lần đầu bọn họ kề cận nhau, nhưng đây là lần đầu tiên gần gũi đến nỗi nghe thấy hơi thở của nhau, răng môi quấn quít.
Cắn mạnh thì sợ cô khóc, cho nên Kỷ Ngôn Tín chỉ cắn nhẹ môi dưới của cô rồi hôn mạnh. Cảm giác bốn cánh môi kề sát nhau chân thật đến đáng sợ.
Đôi môi cô mềm mại, đầy mùi rượu thoang thoảng.
Kỷ Ngôn Tín không thích mùi bia rượu, nhưng lúc này đây, anh lại cảm thấy ngọt ngào dễ ngửi.
Thích Niên kinh ngạc mở to mắt quên cả khóc, chỉ thấy đôi mắt kia càng sáng ngời trong bóng tối. Đen nhánh, nhưng lại có ánh sáng.
Hơi thở của anh nóng bỏng, chóp mũi lại có chút man mát.
Nhưng Thích Niên lại cảm thấy, có một loại cảm giác kì lạ dần dần len vào tim cô, nhập vào máu cô, đi khắp cơ thể cô. Nụ hôn này thậm chí cũng không tính là hôn, cũng không hề dịu dàng.
Thế mà cô lại...ý loạn tình mê. Lấy anh làm trung tâm, vòng xoáy từ từ mở ra. Cô đứng cạnh bờ, bất ngờ bị cuốn vào, luân hãm thật sâu.
Mãi đến khi...
Chân Thích Niên bị anh đè đến run lên, cô khó chịu giật giật chân, muốn nói chuyện nhưng môi đã bị anh cắn, chặn lại không thể nói. Cô động đậy đôi chân tê tê nhức nhức, lại bị anh ép chặt hơn. Đau nhức kia làm nước mắt vừa kiềm chế lại phải tuôn ra, cô nhỏ giọng nức nở, không dám chọc anh nhưng không thể nhịn được.
Kỷ Ngôn Tín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-nghi-tu/2505059/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.