Tàu điện ngầm vang lên âm thanh nhắc nhở đã đến trạm, Kỷ Ngôn Tín mở mắt ra nhìn tên trạm, còn hai trạm nữa. Anh bóp bóp mi tâm, tiếp tục nhắm mắt.
Càng đi xa, hành khách trên tàu càng ít dần.
Kỷ Thu nhìn biển quảng cáo, từ vài ngày trước thì quảng cáo trên tuyến xe số bảy hầu như đổi hết thành đếm ngược ba mươi ngày đến buổi kí tên của Lộ Thanh Vũ.
"Không phải là Thất Tể ư..." Kỷ Thu chống cằm.
Hai năm nay Lộ Thanh Vũ đột nhiên trở thành đại thần truyện tranh, lên tạp chí liên tục, mở các buổi kí tên lưu động khắp nơi, các buổi fan meeting,...
Lúc Kỷ Thu vừa biết đến truyện tranh thì cũng mê mẩn Lộ Thanh Vũ một thời gian. Mỗi ngày đều ôm weibo xem cô ta và Thất Tể ân ân ái ái, bị Kỷ lão gia nhắc không ít lần. Nhưng người và vật không còn nữa, người mình từng say mê đã trở thành quá khứ từ lâu.
Tàu điện ngầm đến trạm, Kỷ Thu theo Kỷ Ngôn Tín xuống xe.
Mưa đã tạnh, mặt đất vẫn còn ướt nước. Kỷ Thu cầm cây dù, nhìn từ trên cầu vượt xuống, cảm thấy kì lạ: "Anh họ, sao hôm nay anh không lái xe tới?"
Kỷ Ngôn Tín lạnh nhạt trả lời: "Im lặng một chút."
Kỷ Thu "Dạ" một tiếng rồi ngoan ngoãn ngậm miệng, không dám làm bừa nữa.
Hôm nay là ngày Kỷ lão gia kiểm tra sức khỏe định kì hàng năm, thông thường thì đều do Kỷ Ngôn Tín lái xe đưa Kỷ lão gia và Kỷ Vinh đi bệnh viện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-nghi-tu/2505011/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.