Nghĩ đến việc hôm nay được vào phòng thí nghiệm, khi đồng hồ còn chưa báo thức thì Thích Niên đã tỉnh, nằm trên giường trợn mắt ngây ngốc một hồi mới bò dậy.
Thành phố Z đang vào cuối thu, mấy ngày nay nếu không âm u thì cũng đổ mưa nhỏ.
Đầu hành lang của phòng thí nghiệm bị mưa tạt ướt, Thích Niên bước vào rồi lắc lắc nước đọng bên trên cây dù. Ra vào phòng thí nghiệm cũng có giới hạn, hôm nay tuy là thứ hai nhưng rất vắng người. Cô giậm chân, tránh chỗ đầu gió rồi đứng trên bậc thang. Bàn tay đông cứng vì lạnh lấy điện thoại di động ra, gọi cho Kỷ Ngôn Tín.
Trong lúc chờ nhận máy, cô vịn tay lên thành cầu thang rồi nhìn ra bên ngoài... Lần đầu đến phòng thí nghiệm tìm Lý Việt và Lưu Hạ, cô thấy cậu đội mưa chạy đến đây mà. Sao giờ chẳng thấy gì hết.
Điện thoại Kỷ Ngôn Tín đang cầm trên tay không ngừng rung lên, anh đứng trên lầu nhìn xuống thì thấy Thích Niên mặc áo khoác hồng, đứng đó ngó qua ngó lại. Anh tắt máy, gọi cô: "Thích Niên."
Thích Niên đứng dưới lầu ngẩng đầu lên, vừa vui mừng vừa bất ngờ.
Kỷ Ngôn Tín vẫy tay: "Lên đây đi."
Bởi vì trời đang mưa, trong hành lang hơi tối. Anh cúi đầu, cho nên Thích Niên không thấy rõ mặt mũi của anh, chỉ có thể thấy được đôi mắt sáng ngời kia. Cô vội vàng trả lời rồi chạy hai ba bậc một lần.
Kỷ Ngôn Tín vẫn đứng ở đó đợi cô, một tay đút vào túi quần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-nghi-tu/2505005/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.