Cho dù trong lòng có mười nghìn cái không muốn, Hồng Tư Giai cũng không có lựa chọn, nàng thà rằng cùng hắn rời bến được nhìn trời xanh mây trắng, cũngkhông nguyện để bị nhốt lại trong phòng kia, mặc dù nó có to gấp mấy lần một căn phòng bình thường, nhưng chung quy thì vẫn kém xa so với trờicao biển rộng.
Cổ Việt Mạnđể cho nàng tự do hoạt động trên du thuyền, kỳ thật nói trắng ra là bởihắn cũng không có gì để lo lắng, phóng ánh mắt ra bốn phương tám hướngđều là một mảnh đại dương xanh thẳm, trừ bỏ trên trời phi bay có mấy con hải âu, cùng dưới biển bơi lội có mấy con cá, không có lấy một conđường chạy trốn dù nhỏ nhất nào.
“Nhìn kìa.”, ngón tay Cổ Việt Mạn đưa lên phía trước.
Hồng Tư Giai nhìn theo hướng hắn chỉ, thấy mấy con cá heo đang lội trên mặt biển xaxa, whoa! những hình ảnh bình thường chỉ nhìn thấy trên ti vi giờ sốngđộng hiện ra trước mắt, khiến nàng nhịn không được kinh ngạc, vui vẻ reo tiếng hoan hô.
“Cá heo! Là cá heo!”, nàng vung hai tay vươn ra trước, cực kì hưng phấn.
“Đứng vững.” Cổ Việt Mạn cảnh báo.
Nàng còn chưa kịp nghe hết, du thuyền nháy mắt phóng tốc độ như bay, mặt biển tĩnh lặng lập tức trào dâng bọt nước trắng xóa.
“Oa..a….” Hồng Tư Giai hai tay nắm chặt lan can du thuyền, cả người đón gió mặn, truy đuổi theo thân ảnh cá heo.
Đây là lầnđầu tiên nàng mãnh liệt cảm nhận được cái gì gọi là kích thích, một cỗcảm xúc trào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-me-hoa/1974062/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.