Nếu Tạ Lan Âm muốn đến Ly Sơn thực ra rất đơn giản, nàng vừa bị kinh sợ vì gặp rắn, bây giờ lại giả bộ đáng thương xong làm nũng một hồi là Tưởng thị đã đồng ý.
Ngày mười tám Thẩm Tiệp ra khỏi thành, để tránh đụng phải, Tạ Lan Âm liền chờ đến ngày kế mới xuất phát, Lục Trì có việc không thể đi theo nên đổi thành kẻ đang nhàn muốn phát điên là Tiết Cửu đến hộ tống, Tạ Lan Kiều cùng Tưởng Hoài Chu đương nhiên cũng đi cùng.
Trước khi xuất phát, hiển nhiên Tưởng thị cùng Lý thị cũng đã dặn dò bọn họ kỹ càng.
Tạ Lan Âm ôm mẫu thân, lại cúi đầu tạm biệt đệ đệ muội muội đến tận tháng sáu mới có thể gặp mặt, sau đó mới vui vẻ bước lên xe ngựa.
Hành cung của hoàng gia được xây dựng trên Ly Sơn nên quan lộ cực kì bằng phẳng, ngoại trừ dịch quán cứ cách một đoạn lại có quán trà khách điếm. Tưởng Hoài Chu bận tâm đến sự an toàn của hai biểu muội nên chỉ ngủ lại dịch quán.
Càng tới gần Ly Sơn, cảnh vật bên đường càng thêm tĩnh mịch, đẹp đẽ.
Tạ Lan Âm tựa vào thành xe, cực kì buồn ngủ.
Đi đường thực sự mệt chết đi được, cho dù xe ngựa có vững chắc hơn nữa thì cũng phải ngồi bó gối tận mấy canh giờ, Tạ Lan Âm chỉ hận bản thân không thể ngủ một giấc thật dài, để lúc tỉnh thì đã đến biệt việt của cậu rồi.
“Lan Âm, Lan Kiều, các muội ra đây xem này.”
Đang chán không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-kieu/3063131/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.