Thẩm Tiệp kìm lòng không đậu khẽ dừng bước chân, nhìn về phía Tiểu Nhan thị đang bị bao phủ trong những tia nắng êm dịu.
Đã sắp hai mươi năm rồi, nàng vẫn giống như lần đầu gặp gỡ, xinh đẹp cao ngạo lại lạnh lùng.
Khi đó hắn chỉ là một tên tướng sĩ tầm thường, thủ hạ của Hộ quốc công, nàng là Nhị tiểu thư Nhan gia cao cao tại thượng, là muội muội ruột của hoàng hậu, hắn từng vô tình gặp nàng một lần, lập tức bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của nàng, khi hắn còn đang nhìn đến thất thần, bắt gặp ánh mắt xem thường của nàng nên đành phải nhanh chóng rời đi.
Lúc ấy hắn vừa mới cưới Mạnh thị, biết rõ là không nên nhưng cuối cùng vẫn động tâm với nàng.
Hoàng thượng âm thầm lôi kéo hắn, nếu không đáp ứng chắc chắn sẽ phải chết, cho nên hắn đành nghe theo hoàng mệnh hãm hại Nhan gia, việc thành hắn một bước lên mây còn Nhan gia rơi vào chốn địa ngục.
Nàng cùng người nhà bị lưu đày đến Liêu Đông.
Hắn không bỏ xuống được, âm thầm đi theo suốt một đường, liền bắt gặp tên nha dịch phụ trách áp giải mơ ước mỹ mạo của nàng, một mình mang nàng vào trong rừng, Hộ quốc công cùng hai đứa con trai trưởng thành của ông ấy đã sớm chết trên chiến trường hoặc bị chém đầu, chỉ còn Tam công tử Nhan gia vẫn là đứa nhỏ cùng vài vị nữ quyến, trừng đỏ cả mắt cũng không thể giúp được nàng.
Thừa dịp lúc đó, Thẩm Tiệp đã cứu nàng, lại đánh ngất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-kieu/3063085/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.