Đồng Sơn nằm ở ngoàithành ba mươi dặm, ngồi xe ngựa cũng phải mất nửa ngày, đi trong ngàychắc chắn là không kịp, Tạ Lan Âm chưa chắc mẫu thân có thể cho phépnàng đi xem người ta hát đối chọn chồng, càng không nói đến chuyện phảingủ bên ngoài.
"Tam biểu ca, huynh đã nói với mẫu thân ta chưa?"Dùng cơm xong, Tạ Lan Âm ngồi trò chuyện với vị biểu tẩu mới một lúc,gặp Tưởng Hoài Chu đang đi đến, nàng lập tức đuổi theo, muốn thươnglượng với Tưởng Hoài Chu chuyện "đại sự".
"Không được, việc nàyphải giả bộ muội vô tình nghe thấy người ta nói, sau đó xin ta đưa muộiđi, nếu không mợ của muội đánh ta chết". Tưởng Hoài Chu dừng chân, thấpgiọng nhắc tiểu biểu muội. Chuyến đi Đồng Sơn này, tiểu biểu muội chỉ là sợ cô không đồng ý nhưng nếu mẫu thân biết là do hắn đề nghị, TưởngHoài Chu sợ mẫu thân sẽ lấy chổi lông gà đánh hắn mất.
"Vậy chúng ta cùng đi", Tạ Lan Âm cướp lấy cây quạt của biểu ca, khẽ gảy gảy, "Taxin nương còn huynh phải cam đoan sẽ không có chuyện gì xảy ra".
Tưởng Hoài Chu sờ sờ cằm, đột nhiên nhắc nhở nàng một chuyện khác, "Cho dù cô đồng ý thì chúng ta cũng phải cưỡi ngựa quá, muội có chịu được không?"
Tạ Lan Âm lập tức nở nụ cười, mở quạt ra phe phẩy cho hắn, "Còn mấy ngàynữa mà, hôm nay chúng ta dỗ tốt mẫu thân rồi ngày mai biểu ca sẽ dạy tacưỡi ngựa, ta thông minh như vậy, rất nhanh sẽ học được thôi".
Tưởng Hoài Chu nhìn nàng không tin tưởng, cướp lại cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-kieu/3063039/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.