Cuối cùng đoàn xe cũng tới nơi.
Ta vốn không cho rằng thời đại này sẽ có tội phạm có chỉ số thông minh cao, cứ nhìn mấy tên áp giải chúng ta là biết.
Xem, này không phải đã gặp được.
“Là ai cả loại người quái dị này cũng bắt tới?!”
Đáng giận, cư nhiên câu đầu tiên liền nói ta như vậy!
Ta đối với tên đang kinh ngạc kia trừng mắt. Lại nghe phía trước có người thở dốc vì kinh ngạc.
Ngẩng đầu nhìn, áo xanh râu dài, trước mặt là một đuôi đàn cổ —
Cả hai người này ta đã từng gặp qua.
Lạc Phỉ Nhiên thở dài một tiếng: “Thức đáng tiếc a. Nếu không phải ngươi nhận biết ta, nói không chừng ta có thể tha cho ngươi một mạng – Trác phu nhân!”
“Trác phu nhân? Hắn?!” – Vương Chí Hiên kêu to chỉ vào mũi ta – “Hắn sẽ không phải là nam thê kia của Trác Bất Phàm đi!”
Lời nói kế tiếp của hắn càng làm ta tức lộn ruột.
“Ta nghĩ Trác Bất Phàm là một tên thích thu thập mỹ nhân, không nghĩ hắn lại không có phẩm vị như vậy!
Cư nhiên thú một tên mập muốn tướng mạo không tướng mạo, muốn dáng người không dáng người a!
Ta ngứa tay tát một cái lên mặt hắn.
Vương Chí Hiên nhất thời sửng sốt, sau đó bưng mặt kêu to: “Ngươi, ngươi, ngươi cư nhiên dám đánh ta! Xú tiểu tử, xem ta không đem ngươi đánh chết!” Rống giận liền nhào tới.
Ta mau lui lại hai bước. Hắn nhào tới, đã đánh không trúng lại còn cực kỳ chật vật ‘đo đất’.
“Người tới! Bắt hắn cho ta!” Vương Chí Hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-kiep/1575483/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.