“Tuần án đại nhân tới.”
Khi tuần án đại nhan tới ta chính là dựa trong lòng Trác Bất Phàm ăn hoa quả.
Trương Bình Trương đại nhân là một trung niên nhân mặt mày hồng hào phúc hậu, mặt mày luôn có vẻ tươi cười. Hắn đến đưa quà cưới muộn.
“Tuy rằng chậm một chút, lễ vật nho nhỏ, bất thành kính ý.” – Trương Bình mở hộp gấm – “Không biết phu nhân ở đâu? Có thể cho Trương mỗ gặp một chút?”
Phụt!! Ta đem toàn bộ cái gì đó trong miệng phun ra.
Trác Bất Phàm bất đắc dĩ nhìn ta, đối Trương đại nhân nói: “Vị này chính là tiện nội.”
“A?” Trương đại nhân há miệng, rộng đến độ có thể nhét trứng chim.
“Trương đại nhân hình như thực giật mình?” Ta nói
“Ân? Cái gì?” – Trương Bình cuối cùng khép miệng lại – “Ngượng ngùng, ta chỉ là không ngờ…”
“Thật không ngờ Trác đại trang chủ yêu thích cái đẹp lại thú một nam – nhân không tài không sắc không địa vị như ta!” Ta ‘hảo tâm’ tiếp lời.
“Bảo bối, không được vô lễ!” Trác Bất Phàm có ý khiển trách ta.
Ta nhún nhún vai: “Xin lỗi a!”
“Ha ha, cáp.” – Trương Bình cười gượng vài tiếng – “Có thể khiến Trác đại trang chủ động tâm, phu nhân nhất định có chỗ hơn người.”
Di? Hảo khó được cư nhiên có người nói như vậy.
Ta kinh ngạc nhìn lão nhân dường như rất hiền lành này, không khỏi mỉm cười
Trác Bất Phàm phát hiện động tĩnh của ta cũng thực vui vẻ: “Đa tạ đại nhân khích lệ.”
Trương Bình ánh mắt đảo qua chúng ta, rốt cuộc cười nói: “Hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-kiep/1575481/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.