Đi chơi?
Ta đến cổ đại lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên đi chơi!
Tuy rằng ta vẫn làm bộ dáng như không tình nguyện, trợn mắt lẹn đi dạo, thương phẩm cùng ngươuì trên đường đã sớm hấp dẫn ánh mắt của ta.
“Ta ở lầu ba đàm sinh ý, ngươi muốn tới không?” Trác Bất Phàm hỏi ta.
[ hắn gần nhất không khỏi rất có lễ phép đi?]
Ta lắc đầu,“Ta ở lầu hai tọa.”
Trác Bất Phàm giúp ta an bài một bàn, chỗ nhìn xuống hồ rất tốt. Xa xa nhìn lại, là một mảnh xanh biếc. Còn có một thuyền thuyền hoa, hai thuyền nhỏ. Lắng nghe còn có thể cảm nhận tiếng nước chảy.
Ta ăn bánh trung thu nổi tiếng, cùng trà thượng hạn, gió nhẹ nhàng thổi qua bên người, rất thích ý.
“Cùng ta đi ngắm cảnh hồ như thế nào? Như Ý cô nương thường xuyên niệm ngươi a.”
“Không được, ta còn có bằng hữu.”
“Nga? Là vị nào có thể khiến Trác đại công tử buông tuyệt sắc hoa khôi? Ta muốn gặp một lần.”
Ta nhăn mi lại, trong lòng ta dự cảm bất hảo.
“Cục cưng!” Trác Bất Phàm kêu ta “Cục cưng”.
[ biết tránh không khỏi!]
Ta chỉ hảo quay đầu.
Quả nhiên nhìn đến vẻ mặt ngốc của vị công tử tuấn tú bên người Trác Bất Phàm, sau đó cười ha hả,“Chính là vị công tử — béo này sao? Ngươi không phải muốn giỡn ta đi?!”
Ta trầm mặt.
[ ta béo hay mập liên quan gì đến ngươi?]
Không nghĩ tới Trác Bất Phàm cũng đồng dạng nhăn mi,“Mời ngươi thu hồi lời nói.” Đi tới nắm tay ta,“Cục cưng, chúng ta về nhà đi.”
Thanh niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-kiep/1575471/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.