Vũ Mặc hiên.
Lãnh Kỳ Túc biểu tình lười biếng giang rộng hai tay, để tỳ nữ Linh Lung chỉnh sửa áo cho mình.
“Vương gia, đã mấy ngày rồi ngài không ghé U Mai uyển, có phải Vương phi...”, Linh Lung ngồi xổm dưới đất, nhẹ nhàng vuốt thẳng các nếp gấp trên vạt áo, bộ dáng muốn nói rồi lại thôi.
“Đã thấy qua cách người ta nuôi sủng vật chưa?”
Linh Lung ngẩn ra, nàng đứng dậy nghi hoặc nhìn hắn, không rõ chuyện này có liên quan gì đến việc hắn có hay không ghé qua U Mai uyển.
Lãnh Kỳ Túc cong cong khóe miệng. Hắn đi thẳng đến bồn rửa tay, nhúng hai tay vào chậu nước ấm, đồng thời quay đầu nói với Linh Lung.
“Nuôi sủng vật thật sự rất cần kiến thức. Không để nó quá no, vì như thế nó sẽ mập, sẽ lười biếng thậm chí kiêu ngạo. Nhưng cũng không thể để nó quá đói, vì một con quỷ đói rất dễ bị dụ dỗ, chỉ cần người ta cho nó chút đồ ăn, nó liền chạy theo người đó. Cho nên lúc đói lúc no, lúc béo lúc gầy mới thật sự là cách nuôi sủng vật”
Chỉ trong phút chốc, Linh Lung dần dần hiểu ra, khóe miệng không khỏi nhếch lên. Nàng bước đến bồn rửa tay, đem chiếc khăn vắt trên chậu đưa cho hắn, sau đó cười hỏi, “Vậy hôm nay Vương gia tính làm gì?”
“Vương phi gả vào Vương phủ đã nhiều ngày mà vẫn chưa vào cung thỉnh an Thái hậu. Lúc đầu có thể nói chuyện Tiểu Hồng phát điên không cát tường, về sau là chuyện Hoàng hậu phượng thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-ke-quan-co-vuong-phi/3300328/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.