Nghe nói Lãnh Kỳ Túc 3 tuổi có thể ngâm và đối thơ; 8 tuổi đọc hết thi thư trong thư phòng; 14 tuổi dẫn binh ra trận; 18 tuổi bình định bốn nước lân cận. Nhiều lần lập được đại công là thế song chỉ vì thân phận thứ xuất, Lãnh Kỳ Túc không được tiên đế là Văn đế xem trọng.
Lúc Văn đế băng hà, Thất vương gia Võ đế kế vị. Cũng từ lúc đó, Lãnh Kỳ Túc rút khỏi triều chính, chọn cuộc sống ẩn cư nhàn rỗi. Không những ít can dự vào chính sự, ngay cả binh quyền cũng giao hết lại cho triều đình.
Nhưng một người như Lãnh Kỳ Túc, thật sự không có chuyện gì giấu diếm người khác? Mặc Sương vuốt ve chiếc vòng trên cổ tay mình, dần lâm vào trầm tư. Nàng thật sự có thể giúp Dật ca ca tìm ra bằng chứng thông đồng địch phản quốc của hắn sao?
U Mai uyển.
Ánh nến đỏ lay lắt, trong không khí thoang thoảng mùi huân hương, khắp phòng một màu đỏ như làm nổi bật thêm chiếc giường cưới xa hoa.
Mặc Sương đầu đội khăn hỉ, ngồi ngay ngắn bên mép giường với trái tim không tài nào bình tĩnh lại được.
Nàng gả cho người ta rồi, thế nhưng tân lang không phải Dật ca ca. Tuy nói nàng đến đây là vì Dật ca ca, song trong lòng không khỏi có chút khó chịu.
Lấy thiên hạ làm của hồi môn, rước nàng về nhà.
Đến lúc đó chỉ sợ nàng đã là thân thân tàn hoa bại liễu.
“Vương gia”, tiếng của một nô tỳ vang lên, rất nhanh kéo suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-ke-quan-co-vuong-phi/3300310/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.