Tiểu Bùi Định lần đầu đến Giang Nam khi cậu gần sáu tuổi. Cuối cùng cậu cũng có cơ hội rời hoàng cung mình đã sống 5 năm qua, được ra ngoài ngắm thế giới nên rất thích thú. 
Mỗi ngày cậu đều nhảy nhót vui sướng, mẫu hậu và phụ hoàng trêu chọc: “Định nhi kích động sắp điên rồi.” 
Không phải điên rồi hay sao? Phụ hoàng và mẫu hậu chuẩn bị cải trang thành thương nhân, muốn đến Giang Nam thăm hài tử của bá phụ, tức là đường huynh Hoài Vương của cậu. Bởi vì Hoài Vương lại bị bệnh, mẫu thân của Hoài Vương báo với triều đình, mẫu thân lo lắng nên thỉnh cầu phụ hoàng cùng nhau đi thăm. 
Nhắc mới nhớ, cậu còn có một đường huynh nữa, tên là Bùi An. Hiện giờ là một du y khá nổi tiếng được dạy dỗ bởi một lão nhân kỳ quái, nghe nói lão nhân quái dị kia có y thuật khó lường, bệnh cổ họng của phụ hoàng khi còn trẻ là do ông chữa hết. Phụ hoàng bận trăm công ngàn việc, nhưng trước khi cậu đi ngủ đều kể chuyện xưa cho cậu nghe, dù trời nóng hay lạnh cũng không gián đoạn. Cậu cảm thấy giọng nói của phụ hoàng rất êm tai, nhưng có lẽ trên đời này chỉ có cậu và mẫu hậu là hai người duy nhất cảm thấy giọng nói của phụ hoàng dễ nghe như vậy. 
Cho nên ngày thường phụ hoàng rất ít khi nói chuyện trước mặt người khác, nhưng lại không ngại kể chuyện xưa cho cậu nghe. 
Nhưng từ lúc có đệ đệ tiểu đậu đinh, tình yêu của phụ hoàng đã giảm một tí xíu, tình yêu của mẫu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-hoang-gia/1813211/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.