Editor: Trà Xanh 
Bùi Chương yên lặng chờ Phùng Ấp giải thích. 
Theo những gì nhìn thấy và nghe thấy dọc đường, trong lòng hắn đã hiểu rõ, nhưng hắn muốn cho gã này một cơ hội biện hộ. 
“Thần, thần… Thật sự không biết bọn điêu dân muốn gì. Chắc là lần trước, để giảm bớt thảm họa trong thành Đại Đồng, thần ban hành vài lệnh khẩn cấp, không hợp ý bọn họ, cho nên bọn họ mới náo loạn. Tây Bắc là nơi hoang dã, vùng khỉ ho cò gáy tạo ra điêu dân, bọn họ cũng làm loạn vài lần.” 
Phùng Ấp nơm nớp lo sợ nói xong, còn nhìn thoáng qua bên cạnh. Chỉ thấy Bùi Duyên vòng tay trước ngực, mặt vô cảm nghe hắn nói điều vô nghĩa. 
Phùng Ấp thấy Bùi Duyên không vạch trần ý mình nên hơi yên tâm. Hắn mong Bùi Duyên giống trước đây, chỉ lo việc quân sự, không dám nhúng tay vào chính sự. Nắm giữ binh quyền đã cực kỳ nhạy cảm, nếu dám vượt quyền để quản đến tri phủ Đại Đồng, có lẽ không phải là chuyện tốt đối với hoàng đế. 
Phùng Ấp luôn lợi dụng tâm lý tinh tế này để không cùng Bùi Duyên đụng chạm. 
Giọng nói uy nghiêm từ phía trên truyền đến: “Điều Trẫm biết không giống như lời ngươi nói. Trong thời gian ngươi làm tri phủ ở Đại Đồng, sưu cao thuế nặng, chèn ép bá tánh. Sau khi động đất xảy ra, ngươi lười biếng chậm trễ, che giấu không báo tình hình tai nạn, còn đẩy trách nhiệm cứu trợ thiên tai cho người khác, là một quan phụ mẫu vô dụng. Ngươi chỉ cần nói, những việc này có đúng hay không?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-hoang-gia/1813150/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.