Editor: Trà Xanh 
Trong phòng, các cô nương chưa gả vội tránh mặt vào sau bình phong, các phụ nhân còn lại đứng lên hành lễ. 
Bùi Duyên không ngờ trong phòng có nhiều người như vậy, mặt vô cảm đi vào, ngồi ở vị trí phía trên gần Vương thị. Lúc hắn không nói lời nào, quanh thân tràn ngập khí tức có áp lực nặng nề, làm mọi người trong phòng kinh sợ không dám nói chuyện. 
Hắn thật sự không muốn ứng phó với đám phụ nhân, chẳng qua Tết sắp đến nên muốn cho Vương thị chút mặt mũi, khỏi truyền ra lời đồn rằng chi mẫu của Tĩnh Viễn Hầu chẳng có chút địa vị nào trong phủ, ngay cả nhi tử cũng chẳng coi trọng bà. Bùi Duyên không để ý đến hư danh, chỉ sợ Vương thị bị kích thích lại nổi bệnh, gây ra chuyện kỳ quái. Hơn nữa những người này tới cửa chẳng qua là dựa hơi, chỉ cần lấy tiền tài tống cổ là được. 
Các phụ nhân tuy sợ hãi nhưng thấy Bùi Duyên thưởng đồ vật bằng vàng bạc, cười mừng rỡ không khép miệng được, không khí trong phòng mau chóng hòa hợp lại. 
Vương Thiến Như ở sau bình phong thấy Bùi Duyên sợ tới mức hai chân mềm nhũn ra. Biểu huynh này so với lời đồn càng thêm đáng sợ, cao lớn như núi, mặt không hiện chút hỉ nộ. Chỉ cần nghĩ đến sau này ngây ngốc ở Hầu phủ, thường xuyên gặp mặt hắn liền run cả người, hận không thể mau chóng thuyết phục mẫu thân dẫn nàng về. 
Nàng không để ý nhân duyên hôn sự, cũng không nghĩ tới được gả vào nhà cao cửa rộng. Chỉ với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-hoang-gia/1813110/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.