🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor: Trà Xanh

Bùi Duyên bước vào phòng, thuận tay khép cửa lại.

Trên sàn nhà ngổn ngang mãnh vỡ không có chỗ đứng, hắn liền đứng gần cửa. Vương thị ngồi trên giường La Hán, tóc rối bù, tay vịn mép giường, thở dốc liên tục. Nghe tiếng động, bà ngẩng đầu, hai mắt vẩn đục lập tức phát sáng.

“Ngươi cuối cùng cũng chịu tới đây!” Bà giơ tay chỉ vào Bùi Duyên, “Trong mắt ngươi có còn người mẫu thân này không?”

Bùi Duyên nhìn bà, không nói lời nào. Hắn nguyện ý cung cấp nuôi dưỡng bà một cuộc sống thoải mái nhưng không muốn bước vào gian nhà này chút nào. Dù hắn không còn là đứa bé nhỏ yếu nhưng sâu trong tâm khảm vẫn sợ bà. Một nỗi sợ đã ăn sâu bén rễ.

Ký ức thời thơ ấu của hắn không có bóng dáng mẫu thân. Hắn cứ tưởng mình chỉ có phụ thân và huynh trưởng, bọn họ cũng chưa từng nhắc đến mẫu thân. Đến một ngày nọ, mẫu thân xuất hiện ở nông thôn lôi phụ thân và huynh trưởng về nhà, lên giọng mắng hắn là tai họa, hắn lúc ấy mới biết nữ nhân cẩm y hoa phục kia chính là mẫu thân sinh ra hắn.

Hắn không hiểu nỗi, thậm chí phẫn nộ, mẫu thân khỏe mạnh, vì sao phụ thân và huynh trưởng không đưa hắn về nhà? Vì sao mẫu thân không tới thăm hắn? Hắn không để ý vinh hoa phú quý trong nhà, hắn chỉ muốn biết mình đã làm gì sai lại chịu cảnh sống lẻ loi ở nông thôn. Sau đó, hắn hỏi bà tử nhà ở đâu, rồi lén chạy về kinh thành.

Ngày ấy phụ thân và huynh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-hoang-gia/1813091/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.