Tác giả: Mễ Ly Hi Mộc
| Hoa Lạc Vũ mặt thực nghiêm túc: Tiểu nương tử! Ngực của ngươi vì sao không thấy? (>~<) |
****
Hoa Lạc Vũ thôi dày vò mái tóc của Lục Trì Mạn, cuối cùng sau một hồi mân mê chán chê đã chọn ra được một kiểu đơn giản nhất, đem tất cả tóc của hắn buộc thành một túm sau ót.
Y vừa nhìn tác phẩm của mình, vừa hỏi: "Tiểu nương tử, tiếp theo chúng ta đi đâu?"
"A!" Lục Trì Mạn ngây ra một chút, suy nghĩ hỏi: "Vân Lam thành ở đâu?"
"Hả?" Hoa Lạc Vũ nghi hoặc, nhưng cũng không hỏi gì, cho ra một đáp án: "Qua Vân Lăng là đến!"
"Vậy thì đi Vân Lăng!"
Danh môn chính phái giang hồ đệ nhất cao thủ một bộ dáng thê nô, không nói hai lời lập tức đồng ý: "Được! Nghe tiểu nương tử hết!"
"…" Ta giống như là đã quên mất chuyện gì đó thì phải, hình như là: "Ta có phải còn rất nhiều tấu chương chưa giải quyết không?"
Nếu không nhầm lẫn gì thì hắn mới giải quyết xong hai cái, mà lão cha tiện nghi của hắn đưa chính là một xấp!
"Đúng thế!" Hoa Lạc Vũ cực kì chu đáo nói cho hắn biết: "Cỡ tám cái thôi!"
Lục Trì Mạn trợn mắt muốn ngất: "Vẫn còn nhiều như vậy? Cái người giả mạo ta đó không giúp ta giải quyết được chút nào sao?"
Tốt xấu gì cũng giả mạo ta lâu như thế, chẳng lẽ không thể giúp ta giải quyết một đến hai cái được sao?
Hèn gì Hoa Lạc Vũ phát hiện ra, một chút cũng không chăm chỉ như ta, một chút cũng không thiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-he-liet-quyen-i-ta-xuyen-thanh-my-nhan-de-nhat/727197/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.