Diệp Vũ Tường đứng trước mặt cô gái, nhẹ giọng:
- Cô tên gì?
- Phạm… Phạm Tử Lan.
Cô gái rõ ràng đang sợ. Rất sợ… Đôi chân run rẩy, gương mặt tái mét:
- Ta không giết cô. Về đi!
Thiệu Khải Đăng và cô gái đều sững lại. Diệp Vũ Tường hắn… ?
- Ta không thích cô ta. Ta cũng không phải là người. Dù có cố bắt chước một con người thì cũng chỉ là giả tạo. Đi đi!
Những gì Tử Lan nghe được từ dòng tộc trừ tà của mình về những loài yêunghiệt rất đa dạng. Nhưng đa số đều cho rằng chúng tàn nhẫn, giết ngườikhông gớm tay. Quả nhiên là vậy. Sư huynh và sư bá đã chết trong tayhắn, không chút chùn tay. Máu đổ khắp nơi. Lúc nãy, tuy sợ đến cứngngười nhưng lời của gã yêu quái kia cô đều nghe rõ. Làm… làm vật sinhcon cho hắn, chung đụng cùng một quái vật mang hình dạng con người. Cuộc đời cô chỉ mới có 16 năm trong cuộc sống, không lẽ đã đến lúc phải kếtthúc sao?
- Đi đi! Về mà nói với dòng tộc trừ tà của cáccô rằng… Ta không còn nhớ tới mùi vị máu người từ lâu lắm, đừng khơilại. Trước khi đến tìm ta thì cũng nên xem bản thân mình có đủ mạng chota giết không?
Thiệu Khải Đăng nhìn hắn với cặp mắt đầyngưỡng mộ. Trông khí chất hai bên mà so sánh giờ mới hiểu tại sao mìnhlên làm trùm cả một khu thì bị bao nhiêu người lo lắng, còn hắn ta quảnlý xã hội đen trong một vùng rộng lớn mà chẳng ai dám có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-da/3018181/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.