Có ai đi tìm người mà không biết người đó tên là gì không? Đó là trường hợp của Diệp VũTường. Vốn ít nói chuyện, vốn ngôn ngữ để trò chuyện với người khác củahắn không tốt lắm. Điều đó khiến cuộc tìm người tại trường đại học trởnên cực kỳ khó khăn:
- Anh tìm ai ạ?
Biếtchắc là kẻ mình muốn tìm ở đây, Diệp Vũ Tường chọn cách đứng ngay trướccổng trường, đợi từng người đi ra và dòm mặt. Đối diện với ánh mắt lạnhbăng của hắn, những người bị quan sát không khỏi cảm thấy rùng mình. Tuy nhiên, chiếc xe Rolls - Royce Phantom và gương mặt thanh tú của hắncũng thu hút không ít ánh mắt ngưỡng mộ lẫn ước ao. Con gái. Diệp VũTường hơi lùi về đằng sau một chút. Hắn không thích con gái. Phiền phức, nhiều vấn đề. Từ nhỏ tới giờ có rất nhiều ngườivây quanh song chỉ khiến Diệp Vũ Tường càng thêm chán ghét.
- Làm cao.
Tiêu Oanh luôn tự cho mình là hoa khôi. Cô xinh đẹp tuy nhiên trót lại sinhra trong một gia đình nghèo. Ma tước hóa phượng hoàng luôn là ước mơ của cô, Tiêu Oanh tuy miệng không nói ra, nhưng cũng luôn tìm kiếm những cơ hội đổi đời. Hôm nay đã phần nào nhìn thấy qua gã đàn ông trước mặt.Mạnh miệng chê bai, nhưng sau khi quay lưng Tiêu Oanh cũng có không íttủi thân. Gã không thèm liếc nhìn cô, dù chỉ là một cái.
- Khịt…
Có mùi của cái gã đó. Diệp Vũ Tường đã phát hiện ra. Nó nhàn nhạt, mờ mờ,lại pha trộn cùng một mùi thơm khác. Chúng phát ra từ cô gái đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-da/3018114/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.