Thần số phận khẽ mỉm cười, tát khẽ vào đầu của phượng hoàng:
- Đồ… không bình thường. Không phải ở nhà đâu, không cần làm nũng.
- Ồ… Cứ tự nhiên - Diêm đế cười nhẹ - Con chó ngao nhà ta nuôi cũng hay như vậy. Động vật đều thế mà.
Phượng hoàng như bị nghẹn trong họng. Nó là loài chim đẹp nhất thiên hạ, saocó thể so sánh với con chó ngao cục mịch đáng tởm đó được. Nó đã quyết,từ nay… trừ khi ở nhà, còn không sẽ không bao giở tỏ tình cảm với chủnhân:
- Giờ người tính sao ạ. Chủ nhân?
-Còn tính sao nữa - Thần số phận lắc đầu - Khúc sau thì ta không có hứngthú xem. Chỉ cần biết hắn vừa là yêu quái vừa là người thì được. Chúngta về thôi Tiểu Phụng, để cho hắn tự quyết định số phận của mình vậy.
- Dạ.
Tiểu Phụng nhún mình vài cái. Nó chợt lớn dần ra. Có thể là nguyên thể lànhư vậy. Bản thân nó trở nên to lớn, khuỵu chân xuống cho thần số phậnngồi lên:
- Mình về nhà thôi chủ nhân ơi!
Diêm đế không mặn mà gì với việc tiễn hai thầy trò nhà hắn. Khi bước lạikính, định cất đi thì ông ta chợt khựng lại. Màn mây quan sát đã biếnthành màu đỏ. Đỏ như máu:
- Huyết đầm!
Trong truyền thuyết, huyết đầm là một đầm nước được tạo nên bởi 2 dòng máukhác biệt nhau. Một tượng trưng cho dòng máu tinh khiết và trong sạchcủa thế gian, một kết tinh từ oán thù. Một chính một tà đặt bên nhau,thiên đế đời trước có dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-da/3018073/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.