Nương Tiên đứng yên trước cảnh trời đất mênh mông. Nàng đã thay đổi, chỉ là không biết mình đã thay đổi ở điểm gì.
- Con gái…
Thiên đế cũng đã thay đổi. Ngày xưa không ngần ngại ôm tiểu nhi hài xinh đẹpnày vào trong lòng. Bây giờ đã khác, thân là người làm cha, nữ nhi củamình xinh đẹp đến thế, lại có cảm giác buồn buồn. Nương Tiên bỗng bấtthẩn quay lại, thiên đế phải dùng phép ẩn thân. Nếu để con gái thấy, sợlà không nỡ, lại muốn mang nàng về thiên giới. Con gái vàng, con gái bạc mà. Phía trong, Thiệu Khải Đăng đang dùng que cời than chơi trò chơicủa riêng hắn. Ngay cả Đổng Khiết Nhi - nạn nhân trực tiếp cũng khôngchịu được. Nàng giấu mặt vào vai Phạm Vĩnh Kỳ, giọng run run:
- Sư gia…
- Sơn vương cũng nên dẹp cái que cời đó đi… Nhìn là muốn bệnh…
- Nên ta mới gọi tiểu muội đến xem chứ! - Hắn cười trong khi gã đàn ôngkia giảy nãy, mặt tái nhợt chỉ biết yếu ớt phát ra những âm thanh đứtquãng:
- Tôi… tôi sợ lắm!
- Ngốc quá! -Phạm Vĩnh Kỳ âu yếm dỗ dành - Nàng chỉ cần xác nhận xem hắn có phải làkẻ đã giết cả nhà nàng lúc trước không thôi? Chuyện còn lại để cho sơnvương xử lý.
Đổng Khiết Nhi vẫn còn run rẩy. Nhưng nàngđã nhận ra, gương mặt đó, tuy khác đêm kinh hoàng nọ. Lúc đó hả hê sungsướng, rắn đanh, tàn bạo, còn bây giờ sưng húp thê thảm. Song, Khiết Nhi mãi mãi không quên.
- Là hắn… - Nàng bật khóc - Hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-da/3018050/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.