Phạm Vĩnh Kỳ vừa đikhuất, Thiệu Khải Đăng liền quay về phòng. Trong chiếc áo màu tím nhạt,Nương Tiên ngồi trên giường, gương mặt ngây thơ tỏ ra vẻ thỏa mãn vôcùng. Nhìn mái tóc ướt của nàng, hắn biết Nương Tiên lại vừa đi tắm.
- Lại tắm nước nóng à?
- Ừ, thoải mái lắm! Các tỷ tỷ còn bỏ hoa vào trong đó nữa. Thích ơi là thích! Nhưng mà…
- Nhưng mà cái gì? - Thiệu Khải Đăng ôm nàng vào lòng, để Nương Tiên dựavào ngực, nghịch những sợi tóc mượt mà. Không né tránh, nàng hồn nhiênbày tỏ:
- Hoa nhiều quá à. Tắm một chút mà bỏ nhiều hoa vậy, hoa sẽ đau lắm!
- Ngốc quá! - Cọ mũi vào má nàng, Thiệu Khải Đăng âu yếm - Nếu không sửdụng, hoa cũng chỉ là một thứ có sắc mà không có hương thôi. Nhưng nàngđừng tắm nhiều quá, bệnh đấy.
- Tắm thích ơi là thích. Cứ muốn tắm hoài.
- Tắm để sạch sẽ và dễ chịu hơn nhưng không nên lạm dụng nhiều - Hắn cười khẽ - Giờ đã là phu nhân của ta rồi, ta sẽ không đối xử tệ với nàng. Ởnúi này tuy ta không quyền cao chức trọng gì nhưng bảo vệ nàng thì không có vấn đề gì. Nè, nghe dặn đây…
- Dặn gì?
- Muốn đi chơi cũng được song không được đi xa quá. Thấy người lạ là phải tránh mà này... - Tốt nhất là cứ nói thật với nàng, càng che giấu saunày có chuyện xảy ra không phải hậu quả sẽ càng thê thảm hơn sao? - Nàng là vợ ta, mà có hiểu vợ có nghĩa là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-da/3018035/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.