Chương trước
Chương sau
Biên dịch : Yên Hy

Nửa năm sau.

Cùng với bóng rợp nhiệt độ của《 Vọng Tiên 》, bằng vào một bộ bạch y thành bạch nguyệt quang trong đông đảo tiên hiệp giết đến điên rồi Yến Cửu vinh hạnh lấy được giải thưởng nam diễn viên được hoan nghênh nhất.

Tiên Tôn Hoài Thác bị sư huynh trách oan, bị đồ đệ hiểu lầm, bị tiên môn cô lập, cuối cùng trọng thương mù mắt, thân thể gầy yếu rất nhiều, như cũ lòng mang thương sinh, vì người trong thiên hạ chiến đến giây phút cuối cùng, kết quả lại bị người thân tin tưởng nhất đâm sau lưng từ đó chết tâm, bị người xem cut đoạn đưa lên bảng hot search ngồi suốt nửa tháng đều không xuống dưới.

Đối với Yến Cửu mà nói, diễn bộ này chỉ đơn thuần vì thỏa mãn trầm mê của bản thân với "Văn học cưỡng chế yêu" mà thôi, về phần có dựa vào bộ này hot được không, cũng không nằm trong phạm vi suy xét của cậu.

Rốt cuộc hiện giờ cậu đang toàn bộ võ trang xuyên qua các trung tâm thương mại lớn, bận rộn chọn của hồi môn cho đầu bếp nhỏ nhà mình.

"Cửu Cửu ~" Mạt Mạt nhe răng nhỏ, cười tủm tỉm ngẩng đầu nhìn váy màu đen trắng trong tay Cửu Cửu, "Bố vì sao muốn mua váy váy nha ~"

Chẳng lẽ mua cho bà ngoại?

Chỉ là bà ngoại không thích váy màu này đâu!

Mạt Mạt muốn giúp Cửu Cửu, tránh cho Cửu Cửu bị bà ngoại đánh!

Chẳng qua Yến Cửu cũng không cho bé con mình cơ hội mở miệng, cười giải thích với bé: "Đây là quà tân hôn bố tặng cho ba con."

"A?" Mạt Mạt kinh ngạc mà to miệng, tay mập nhéo nhéo làn váy buông xuống, "Ba muốn mặc váy?"

Yến Cửu hoàn toàn không thu liễm trò đùa tàn ác của mình, gật gật đầu: "Ba con siêu thích váy, nếu con sau này lớn lên không biết muốn tặng ba quà gì, tặng cho ba một cái váy là được nha ~"

Bé con ngọt ngào lên tiếng vang dội: "Dạ ~ Mạt Mạt nhất định phải kiếm nhiều tiền hơn, mua váy cho ba !"

Não yêu đương họ Tư dù bận rộn ở công ty vẫn như cũ muốn giữ trò chuyện cùng Cửu Cửu, nhưng mà bị Cửu Cửu nhét trong túi chỉ có thể nghe tiếng của họ: "......"

***

Giữa mùa hạ gió mát, vừa lúc tới ngày cưới của Yến Cửu cùng Tư Việt.

Sở dĩ ngày cưới bị định trễ như vậy. đầu tiên bởi vì ngày này ở hoàng lịch là ngày lành ngàn năm có một, tiếp theo, cũng là quan trọng nhất, ngày này là sinh nhật Mạt Mạt.

Yến Cửu và Tư Việt muốn cho bé con một buổi sinh nhật vui vẻ, tràn ngập lời chúc phúc.

Bởi vì Yến Cửu bạo hồng, sự tình cuối tháng tổ chức hôn lễ của cậu và Tư Việt tự nhiên cũng không giấu được, tin tức vừa ra, nhanh chóng chiếm đầu đề đầu bản các trang web lớn, lại lần nữa chiếm nhiều ngày, cũng không có xu thế biến mất, mỗi người đều vạn phần chờ mong ngày cử hành hôn lễ đến.

Nhưng nói trở về, Yến Cửu căn bản cũng không tính giấu.

Dựa theo tính tình cậu, chỉ cần làm tốt an ninh tại hiện trường, tới càng nhiều người càng tốt, hận không thể để người khắp thiên hạ đều biết Yến Cửu cậu cưới được vợ xinh đẹp, bởi vậy các nhà đài lớn muốn đến hiện trường hôn lễ, hơn nữa có thể bảo đảm bản thân im lặng phát sóng trực tiếp thì đều được chấp nhận.

Thế cho nên thẳng đến cùng ngày hiện trường hôn lễ, Yến Cửu từ cửa tiếp khách tiến vào Thi Hách Nhân đều còn đang cằn nhằn ——

"Tiểu Cửu, anh phát hiện cái đặc tính não yêu đương này, em nửa điểm cũng không kém Tư Việt, thậm chí còn nghiêm trọng hơn so với hắn...... Giống hôn quân vô pháp vô thiên."

Tư Việt đứng ở bên cạnh không nói chuyện cũng trúng đạn: "......"

【 a a a chuyện để đời của tui 】

【 có bạn trong nghề nói hiện trường hôn lễ là một phòng khách, cho dù ngẩng hay cúi đầu, đều có thể nhìn đến hoa tươi đủ loại màu sắc hình dạng, lãng mạn muốn chớt 】

【 hơn nữa toàn bộ hoa đều tươi, còn cuốn, cũng không phải vì tổ chức hôn lễ mà bẻ gãy rễ cây vận chuyển lại đây, quan trọng nhất chính là, cả nhà khẳng định không biết, hoa này đều là Cửu Cửu cùng Tư Trà Trà tự mình chọn suốt nửa năm qua 】

【 hai người bọn họ cũng quá tuyệt gòi! Chiến sĩ thuần yêu thật sự chịu không nổi a! 】

【Cửu Cửu của tui hôm nay cũng quá đẹp luôn hu hu hu tây trang đen cá mập tui 】

【 Tư Việt anh thật là có phúc khí ( nghiến răng nghiến lợi ) ( cắn hàm răng) ( trồng răng giả ) ( tiếp tục nghiến răng nghiến lợi ) 】

【ahh Cửu Cửu thế mà cũng là não yêu đương (thuận tiện mua một ngụm Cửu Cửu thịnh thế mỹ nhan ) 】

【 đúng vậy ha ha ha rốt cuộc cách làm của cậu ấy hận không thể chiêu cáo thiên hạ này thật sự quá hôn quân 】

【 đài truyền hình Phù Vân trâu bò dữ, thế mà có thể chiếm được vị trí tốt ghê, thật giống như đem mỹ nhan Cửu Cửu nhét vào trong mắt tôi 】

【 thẳng đến hôm nay tui mới tiếp thu được sự thật giáo sư mang thai TuT ảnh chính là động lực cho tới nay để tui nỗ lực học tập a, như thế nào đã bị Yến tổng dỗ tới tay rồi ( gào khóc ) 】

Đối với anh Thi lên tiếng, Yến Cửu cũng không cảm thấy sợ hay một chút ít thẹn thùng, ngược lại khí phách vươn tay, dùng sức bao quanh eo đầu bếp nhỏ nhà mình, vừa định mở miệng nói điều gì, đã bị lực tác dụng ngược trên người Tư Việt câu đến trở lại trong ngực hắn.

Thi Hách Nhân không khách khí cười phá lên.

Yến Cửu thẹn quá thành giận, thừa dịp nữ sĩ

Yến Đình Đình còn đang tiếp đón khách khứa, vội vàng chọc chọc hướng tới thận Tư Việt như xử tử.

Đầu bếp nhỏ thận sắt thờ ơ.

Ngược lại là Yến Cửu bị mắt sắc của nữ sĩ Yến Đình Đình vừa vặn bắt gặp: "Nhóc thối, mẹ nhìn đến con đánh Tiểu Việt! Còn có, con cách Tiểu Hạc xa một chút cho mẹ! Đừng đem bệnh ngu đần của con lây sang Tiểu Hạc!"

Yến Cửu: "......"

"Nhanh vào bàn đi," Thi Hách Nhân mặc cho Yến Hằng cẩn trọng giúp mình nâng bụng, cười giúp Yến Cửu chỉnh chỉnh nơ, "Lát nữa tham gia hôn lễ xong, anh còn phải đến bệnh viện sinh hai đứa nhỏ nữa."

Yến Cửu, Tư Việt: "......"

Anh Thi sinh đứa nhỏ cũng đủ tùy ý, nói đến giống như...... Lát nữa tham gia hôn lễ xong, thong dong tự nhiên như thuận tiện đến chợ sáng mua hai củ cải trắng.

Cân nặng thai nhi trong bụng y được Yến Hằng điều trị thông qua phương thức ẩm thực khống chế gãi đúng chỗ ngứa, hoàn toàn sẽ không xuất hiện tình huống "thai quá lớn", cho nên liền tính sắp phải sinh nở, Thi Hách Nhân cũng không chút hoảng hốt.

Yến Cửu duỗi tay đỡ anh Thi đi vào bên trong phòng khách, cười nói: "Mạt Mạt nhà chúng ta hôm nay sẽ có em trai em gái rồi."

Tuy rằng còn không biết giới tính, nhưng Yến Cửu tự nhiên nguyện ý nói theo tâm tư bé con nhà mình, suốt toàn bộ thời gian mang thai, đều coi như trong bụng anh Thi là em trai em gái.

"Hai Bảo Bối, đừng giày vò ba hai đứa nha, nếu nghe lời, cậu nhỏ sẽ tặng cho mỗi đứa một mỏ vàng," Yến Cửu giơ tay nhẹ nhàng chạm bụng anh Thi, cúi người xuống dịu dàng nói với các bảo bối bên trong, "Nếu không nghe lời, cậu sẽ khiến bố mấy không thể ngủ yên cho đến mấy đứa ba tuổi!"

Anh Thi không có người nhà, Yến Cửu thời khắc nhớ rõ y có mình như cái người nhà, liền thường xuyên tự xưng với hai bào thai song sinh là cậu, chứ không phải chú như theo huyết thống.

Thấy em trai dường như lại muốn bắt đầu phản nghịch, Yến tổng quyết đoán xuất kích, "Bang" một cái đánh bay bàn tay tiểu hỗn đản, trừng cậu một cái: "Động tay động chân, em đã khử khuẩn chưa?"

"...... anh cả, hôm nay em kết hôn đó, anh cần phải dữ vậy không?" Yến Cửu lắc lắc mu bàn tay bị đánh đến tê dại của mình, tức giận đến hàm răng phát ngứa, trực tiếp bắt đầu xúi giục anh Thi nói, "Em cảm thấy ổng không đáng tin cậy, nếu không anh mang theo đứa nhỏ đi cùng em đi, chỉ hai ta."

Thi Hách Nhân miết mắt con heo ủn bản thân bên cạnh, thận trọng gật gật đầu: "Có thể suy xét."

Tư Việt, Yến Hằng: "......"

Đây là cái gì tiết mục, Zero Help Zero?

【 Tư Trà Trà, Yến tổng:??? 】

【 giáo sư Thi thiệt khôi hài ha ha ha, người hài kịch như búa thật 】

【《 Lát nữa tham gia hôn lễ xong, anh còn phải đến bệnh viện sinh hai đứa nhỏ nữa u 》】

【xs Cửu Cửu thật sự ham thích châm ngòi ly gián, bảo bối ơi, cậu nếu đem chị dâu mình đi, cậu xác định anh cả cậu thật sự có thể buông tha cậu sao ( ánh mắt lo lắng) 】

【 Yến tổng, cho em trai một thơ ấu hoàn chỉnh tới muộn đi ( xúi giục Cửu Cửu.GIF ) 】

【 a a a tui cũng muốn Cửu Cửu làm vợ tui 】

【 tôi hiện tại đi đoạt hôn kịp hong ( chờ mong xoa tay tay ) 】

【hhh chị em, bồ không sợ Tư Trà Trà đập hai tờ giấy kết hôn làm ngất xỉu ngay lập tức à? 】

【 vừa rồi người quay phim đài truyền hình Phù Vân vào bàn, mọi người không thấy được số lượng nhân viên an ninh tại hiện trường sao 】

【 thấy được hu hu, người còn nhiều hơn cả phòng tôi, vẫn thành thật xem hôn lễ đi ( lau nước mắt ) 】

*

12 giờ 18 phút.

Người chủ trì Triệu Quan Hàm trứ danh trong vòng một thân tây trang màu rượu đỏ, nắm microphone thong dong lên đài, hướng mọi người dưới đài lộ ra một nụ cười lễ phép:

"Các vị tôn quý khách, hoan nghênh mọi người tới tham gia hôn lễ của ngài Yến Cửu và ngài Tư Việt, tôi là người chủ trì buổi hôn lễ hôm nay, Triệu Quan Hàm, cực kỳ vinh hạnh có thể đại biểu cho hai tân nhân hoan nghênh mọi người đã đến......"

Yến Cửu cực kỳ yên tâm về năng lượng khống chế tình huống của Triệu Quan Hàm, thừa dịp lời dạo đầu còn chưa kết thúc, cậu nghiêng người đối diện gương sửa sang lại một chút nơ của mình.

Đột nhiên, cùng với một cơn đau đầu kịch liệt, một tia sáng trắng ầm ầm nổ tung trước mắt cậu, một lần làm người không thể mở to mắt, chỉ có thể căng da đầu dựa vào trên vách tường phía sau, vẫn nhẹ thở gấp điều chỉnh trạng thái.

Làm bạn thân, Hạ Vân Sanh hôm nay vẫn luôn bồi bên người ở Yến Cửu, lúc này thấy tình huống Yến Cửu không quá thích hợp, lập tức đỡ ở cánh tay Yến Cửu: "Tiểu Yến cậu làm sao vậy? Có phải hay nơi nào không thoải mái không ?"

"Đau đầu......" Yến Cửu nương lực đạo Hạ Vân Sanh đứng thẳng thân thể, đồng thời yên tâm đem trọng tâm chính mình dừng ở trên người Mạnh Tử Duy đỡ mình bên kia, "Làm phiền hai người."

"Đừng nói những vô dụng đó," Mạnh Tử Duy chỉnh lại ghế dựa Chân Hòa Lý mới vừa dọn lại đây, đỡ Yến Cửu ngồi bên trên, "Lại đây, nghỉ ngơi một chút đỡ."

Hạ Vân Sanh vội vàng mang tới bình giữ ấm Tư Việt chuẩn bị cho Yến Cửu, vặn nắp ra đưa tới bên môi Yến Cửu: "Khẳng định mấy ngày nay quá mệt mỏi, uống trước ngụm nước đã."

Yến Cửu tiếp nhận ly nước, ngốc ngây ngồi ở trên ghế.

Cậu không phải mệt.

Mà là...... Đột nhiên nghĩ tới rất nhiều chuyện.

Không đúng không đúng, không phải "Nghĩ tới", là "Nhớ lại".

...... Không sai, là nhớ lại.

Cơn đau đầu càng tăng lên, mảnh nhỏ ký ức nối gót tới gần như sắp phá hủy ý chí Yến Cửu, duy chỉ có thời điểm nghĩ đến Tư Việt, cậu mới có thể mơ hồ nhìn thấy một tia sáng.

Đầu ngón tay Yến Cửu run rẩy.

Cậu hốt hoảng từ trong tay Chân Hòa Lý lấy qua di động, nhấn mở khung chat cùng Tư Việt——

【 Lâm Ấm: Tư Việt 】

【 Lâm Ấm: Tư Việt Tư Việt 】

【 Lâm Ấm: Em rất nhớ anh 】

Yến Cửu có tính nôn nóng, lúc hoảng loạn gửi ra đi tin nhắn, đến chính cậu cũng không biết ý bản thân muốn như thế nào.

Nhưng một đầu khác Tư Việt lại nháy mắt đã đỏ hốc mắt.

Xa cách đã lâu, thiên ngôn vạn ngữ tới muộn chỉ gom thành một câu này.

"Làm chúng ta vỗ tay mời —— Ngài Tư!"

Nghe được phòng khách truyền đến thanh âm Triệu Quan Hàm mời Tư Việt lên đài, Yến Cửu gian nan nắm chặt tay, dùng đau đớn tới bức bách chính mình lấy lại tinh thần.

Ngắn ngủi hỗ động qua đi, Triệu Quan Hàm lại lần nữa mở miệng.

"Như vậy kế tiếp, cho mời —— Ngài Yến!"

Cửa lớn bằng gỗ đặc bị nhân viên công tác từ hai bên kéo ra —— từng chút từng chút.

Yến Cửu một thân chính trang màu đen xuất hiện ở cuối phòng khách.

Như cũ xinh đẹp sắc bén, trong sáng trương dương giống trước.

Tư Việt không muốn để chính mình bởi vì tầm mắt mơ hồ chậm trễ nhìn hình ảnh Yến Cửu bước về phía mình, nhưng càng nhẫn nại, hốc mắt càng nóng lên đến lợi hại.

—— anh biết người yêu nhau bởi vì ở đối phương trên người cảm nhận được vui vẻ ——

Yến Cửu theo phương hướng cánh hoa bay xuống chậm rãi đi tới, trong đầu vọng tiếng Tư Việt lần đầu tiên cầu hôn cậu đã nói.

—— chỉ là anh muốn khiến em suốt tất cả thời gian cùng anh cùng nhau vượt qua, đặc biệt là nỗi buồn ——

Yến Cửu đứng yên trước mặt Tư Việt, thần sắc ôn nhu nhìn người mình yêu.

"Tư Việt......"

Đang lúc Tư Việt lệ nóng doanh tròng vươn tay, muốn đem người ôm vào trong ngực, nhẹ giọng kể nhỏ về phía đối phương nỗi mong nhớ của mình, Yến Cửu lại trước hắn một bước ôm lấy hắn, nhưng lực đạo......Có vẻ không quá thân thiện.

Tư Việt hơi kinh ngạc, nhưng vẫn nhanh chóng tìm về lực chú ý.

"Cửu Cửu, anh......"

"Nhớ em" trong miệng còn chưa nói ra, Tư Việt đã bị Yến Cửu dựa bên tai mình dùng giọng căm hận hạ thấp trách: "Em đều nhớ ra, anh xong đời rồi."

Một khi hôn lễ kết thúc, anh liền chuẩn bị chịu chết đi!

Tư Việt vừa định nói hắn biết, nhưng Yến Cửu căn bản không cho hắn cơ hội nói chuyện, liên tục phát ra ——

Khi còn ở mẫu giáo, anh mặc váy tới trêu đùa em, kết quả cuối cùng lại gạt em mặc vào, đến nay di động mẹ em còn giữ lịch sử đen em mặc váy kia kìa!"

"Còn có, thừa dịp bổ túc học cho em, trộm di thư của em, lúc ấy em muốn quỳ xuống với anh, anh cũng không trả lại cho em, thì ra là lưu trữ một tay vậy hả!"

"À đúng rồi, còn có cà rốt, em còn nhớ rõ anh dùng nó thế nào tới làm...... Ưm?!"

Một chữ "em" cuối cùng trong miệng Yến Cửu bị bàn tay Tư Việt cường thế ấn trở về, miễn Yến Cửu tự hỉu trước người xem cả nước cùng với những khách khứa có mặt tại đây.

Các vị khách đều mở mắt.

Bọn họ chưa từng gặp một cặp chồng chồng đánh nhau ngay tại buổi hôn lễ bao giờ.

Tuy rằng dựa theo ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, là Yến Cửu đơn phương ẩu đả Tư Việt.

Thi Hách Nhân xem náo nhiệt không chê to chuyện, thấy Tiểu Cửu rất có tư thế có thể nhân tiện báo thù cho chính mình, lập tức đem hai tay vòng thành hình dáng loa, quát với trên đài: "Tiểu Cửu! Cố lên!"

Kêu xong, y lại bắt đầu đi theo Yến Cửu cùng nhau vung cánh tay, hai người đồng bộ lạ thần làm người ta có một loại ảo giác "Video huấn luyện lắp ghép đồng bộ của phi công Pacific Rim", biên độ động tác vẫy cánh tay rất lớn, lực đạo cũng nặng, hoàn toàn không có một chút tính tự giác của người mang thai song sinh sắp lâm bồn.

Nếu không phải Yến Hằng vẫn luôn khẩn trương che chở khuỷu tay y, Thi Hách Nhân sợ là muốn trực tiếp vọt tới trên đài bỏ đá xuống giếng Tư Việt.

【hhh cười chết tui, Tư Trà Trà sao lại trêu chọc đến Cửu Cửu a, thế cho nên làm Cửu Cửu không thèm giả bộ nữa, trực tiếp đấu võ ở trên đài? 】

【 này có phải mang nghĩa tôi còn có cơ hội hay không? 】

【 đừng có nằm mơ ha ha ha, Tư Trà Trà đều sắp khóc, nếu ai dám đoạt, ảnh khẳng định lập tức sẽ nổi điên 】

【 ở bên nhau nhiều năm như vậy, thế mà tình cảm còn có thể tốt như vậy, thật là chân ái mà ( khóc lớn ) 】

【 Cửu Cửu: Mấy người không hiểu, trong lòng anh ấy có tôi 】

Thấy Yến Cửu tố chất không rõ, gặp mạnh thì mạnh rốt cuộc phát tiết xong phẫn nộ của mình, Triệu Quan Hàm sớm tránh ở một bên xem náo nhiệt rốt cuộc một lần nữa nắm microphone, cười tủm tỉm đi tới trên đài ——

"Chúng ta hãy hoan nghênh Tiểu Yến, một vận động viên nghiệp dư được huấn luyện bởi nhà vô địch tán đả Loan Trì, vì đã mang đến cho mọi người màn biểu diễn võ thuật tuyệt vời này!"

Yến Cửu: "......"

Triệu Quan Hàm khẳng định đã thông đồng cùng Tư Việt!

"Được rồi, kế tiếp, cho mời hoa đồng nhỏ đáng yêu và hoa cẩu nhỏ mang đến tín vật tình yêu cho đôi tân nhân!"

Cửa lớn phòng khách lại lần nữa bị mở ra.

Mạt Mạt người mặc bộ tân trang đen nho nhỏ nâng lên tay mập của mình, bảo đảm mọi người đều có thể nhìn đến hộp nhẫn bé nâng trong tay, lúc này mới rất vui vẻ hô về phía hai ông bố trên đài: "Cửu Cửu ~ba~ Mạt Mạt cùng Norbert tới gòi ~"

Mạt Mạt là quán quân cuộc tuyển cử hoa đồng! Có thể đưa nhẫn cho Cửu Cửu và ba!

Norbert là bác Thi cầu tình Mạt Mạt mới được cơ hội cùng nhau lên đài, cho nên cũng phải nghe quán quân Mạt Mạt nói!

Bé con đáng yêu nắm đến tâm quan khách đều mềm đi, sôi nổi móc di động ra, quay video đi theo bước chân Mạt Mạt hướng về phía sân khấu.

Mạt Mạt được Norbert một đường hộ tống bên người Yến Cửu, vui rạo rực ngẩng đầu nhỏ: "Cửu Cửu ~ba~ tân hôn vui sướng ạ ~"

"Cảm ơn đội trưởng Mạt Mạt ~"

Yến Cửu ngồi xổm thân mình xuống, sờ sờ khuôn mặt bé con nhà mình, lại nhịn không được hôn một cái, rồi sau đó nhận hộp nhẫn, một lần nữa đứng trước mặt Tư Việt.

"Em biết người yêu nhau bởi vì ở đối phương trên người cảm nhận được vui vẻ , mà tương tự em cũng nguyện ý dùng suốt tất cả thời gian cùng anh cùng nhau vượt qua, đặc biệt là nỗi buồn."

Cuối cùng tìm được rồi nơi quay về, chờ đợi không có cô phụ.

Tư Việt nhẹ nhàng thở ra, yên tâm lại.

Yến Cửu mở ra hộp nhẫn, mặt mày mang ý cười: "Cho nên, ngài Tư, anh nguyện ý kết hôn với em không?"

Tư Việt vươn tay, rũ mắt nhìn nhẫn một tấc một tấc muốn tiến vào ngón áp út của mình.

Nhẫn bằng bạch kim dưới ánh mặt trời lập loè ánh sáng trong suốt.

Yến Cửu ngước mắt nhìn về phía hắn.

Ánh nắng nóng cháy chiếu rực nơi đáy mắt.

"Tân hôn vui vẻ, trúc mã tiếng thơm."

Tác giả có lời muốn nói:

Cửu Cửu: Buổi hôn này cuối cùng là kết thúc rồi, mệt chết, còn đánh một bộ quân quyền thể( tê liệt ngã xuống )

Em Tư: ( u oán ) em không chuẩn bị mang anh đi hưởng tuần trăng mật sao Cửu Cửu?

Cửu Cửu: o.O??? Anh còn chưa xong nữa cơ à?

Anh Thi: Chờ tôi đi bệnh viện sinh hai đứa nhỏ trước lại trở về cùng chơi với hai người

Yến tổng: Chớ cue, đang luyện tập dỗ bà xã vui vẻ sau sinh, tránh cho vợ bị trầm cảm sau sinh

—— HOÀN CHÍNH VĂN ——

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.